Liếc mắt thấy gương mặt nghiêm túc của anh, Hồ Nhất Hạsợ tới mức cười lên: "Lãnh Tĩnh không thể nào bán tô
Chiêm Diệc Dương cũng không ép cô xuống xe, dựa vàocửa xe, giữa hai lông mày viết nhất định phải được: "Vậy nếu như cô ấythật giúp anh không giúp em thì sao?"
Thừa số hiếu chiến bên trong Hồ Nhất Hạ bị treo lênthật cao, lúc này tốn hơi thừa lời sèn soẹt: "Vậy chị lập tức đi đăng kývới cậu! Chị cũng giúp cậu trả 9 đồng tiền chi phí!"
Chiêm Diệc Dương mím môi nghiêng mặt về một bên, khóemiệng có đường cong nâng lên; Hồ Nhất Hạ tin chắc cách mạng hữu tình của mìnhvà Lãnh Tĩnh bền chắc không thể gãy, vẫn bắt chéo chân, tỏ vẻ đại gia hơn aikhác, ngồi xem anh thảm bại như thế nào.
Chỉ tiếc cô nói xong không tới nửa phút, một chiếc xenhỏ vàng óng thắng gấp ở đường xe đối diện.
Nghe tiếng thắng xe, Hồ Nhất Hạ vô vị liếc một cái,trong nháy mắt liền từ đầu ngón tay cương đến đầu ngón chân.
Chỉ còn lại cặp mắt cử động —— thẳng tắp nhìn người từtrên xe xuống rất là vui vẻ chạy về phía Chiêm Diệc Dương, đôi tay dâng lên thẻcăn cước.
Hai ngón tay Chiêm Diệc Dương đang kẹp thẻ căn cướccủa cô lắc lắc trước mắt cô, một khắc kia, Hồ Nhất Hạ nhất thời sinh ra mộtloại xung động tự đâm hai mắt, cái gì gọi là họa từ miệng, cái gì gọi là mộtcâu thành sấm?
Là cái này. . . . . .
Chiêm Diệc Dương còn không chịu thả cô, gương mặt tỏvẻ xin lỗi: "Thật ngại quá, phiền em trả tiền rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539240/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.