Lúc Hồ Nhất Hạ ngẩng đầu lên, anh đã khôi phục biểutình sóng nước chẳng xao thường ngày, đẩy cô đi ra ngoài: "Cái gì cũngđừng nói, cái gì cũng đừng nghĩ, tiệc rượu kết thúc anh sẽ tới tìm em."
Bộ dạng không mặn không lạt này, cực kỳ giống nhữngngười đàn ông xấu gây ra mạng người lại không chịu phụ trách trong tin tức xãhội, tim Hồ Nhất Hạ thấy nhất thời lạnh nửa phần, ngay sau đó cô lại bị phảnứng của mình làm sợ —— thật sự là mâu thuẫn.
Đầu đầy dấu chấm hỏi và chấm than trở lại trong phòng,nhìn sang mọi nơi, Hứa Phương Chu cũng đi mất rồi. Chỉ đành phải than một câu:đàn ông a! Khi cô cần bọn họ, bọn họ chết ở đâu cả rồi?
Cắn răng nghiến lợi đều không giải hận, đành ôm ô maibuồn bực cuồng ăn, trong dạ dày khó chịu hơn nữa cũng không ngừng miệng, chođến khi tiệc rượu sắp kết thúc, Hứa Phương Chu xuất hiện lần nữa ——
Luôn khoan thai tới chậm, Hồ Nhất Hạ trừ vẻ mặt đưađám, không còn phương pháp ứng đối.
Thấy anh đến gần, trong lòng cô vội vàng tính toán,làm như thế nào cự tuyệt anh? Nhưng Hồ Nhất Hạ còn chưa kịp mở miệng, anh đã áynáy cực kỳ nói: "Lát nữa Ngải Thế Thụy tiên sinh muốn họp, cấp bậc phó tổngcũng phải tham gia, anh không có biện pháp. . . ."
Hồ Nhất Hạ sửng sốt, lập tức liên tưởng tới bóng dángvội vàng rời đi vừa rồi của người họ Chiêm, thật không biết nên khóc hay nêncười: "Như v
"Vậy, hẹn lại lần sau?"
Không biết từ khi nào bắt đầu, Hứa Phương Chu luôn đặtcô ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539239/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.