Sau khi xác định quan hệ, Thẩm Tu Thần như biến thành một người khác, cậu ấy bắt đầu làm những chuyện không có ý nghĩa, hơn nữa còn làm không biết mệt mỏi.
Tôi mang bó hoa bất ngờ xuất hiện trên bàn làm việc cắm vào bình hoa trên bàn sách, bình hoa trắng tinh tôn lên từng đóa hồng, trông sinh động mà thanh nhã.
Có lẽ đúng như cậu ấy nói, tôi chưa bao giờ hiểu rõ cậu ấy.
Nhưng cảm giác này cũng không tệ.
Ít nhất cũng làm vơi bớt bực bội do sự xuất hiện của vị khách không mời.
“Bạn giường mới ư?” Trần Mộ hừ lạnh một tiếng: “Chẳng trách lại bỏ quên đám người cũ chúng tôi.”
Sự xuất hiện của Trần Mộ nằm trong dự liệu.
Sau khi kéo cô ta vào sổ đen không lâu, cô ta liền lén lút bám vào Tạ Tử Khải, thậm chí còn tự cho là mình tốt đẹp, những gì nên nói hay không nên nói đều tuôn hết ra. Hôm nay cô ta đến đây chưa chắc đã không phải là ý của Viên tam thiếu.
Rút củi đáy nồi, trước khi tôi nghi ngờ Trần Mộ nhân cơ hội lấy chút tình báo.
Tính toán không tệ, nhưng chỉ khi tôi không có tai mắt bên cạnh Viên tam thiếu mà thôi.
Có điều hơi đáng tiếc cho Tạ Tử Khải. Ban đầu hắn được bí thư thành ủy ưu ái đề bạt, nhưng vì không có bối cảnh đặc sắc nên u sầu bất đắc chí, mấy tháng nay nhậm chức, tôi khá là có thiện cảm với hắn, tiếc rằng hành động đầu quân của Trần Mộ làm Tạ Tử Khải vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/269065/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.