Liêu Dương xảy ra chút trục trặc nhỏ, nửa đêm trợ lý gọi điện cho tôi, nói rằng cậu ta không gặp được phó tổng của công ty đối phương.
Trợ lý nhỏ hơn tôi vài tuổi, nhưng tính tình rất chín chắn đáng tin cậy, cậu ta nói không đón được thì chỉ có thể vì hai nguyên nhân, hoặc là đối phương mới đổi ý không muốn đầu tư vào mảnh đất này, hoặc là người bên kia bị thứ gì đó làm cho nhỡ việc.
Dù là nguyên nhân nào, đều là điều tôi không muốn xảy ra nhất.
May mà việc ở thủ đã cũng xử lý tương đối ổn thỏa, ông nội đã hai mặt một lời với kẻ địch, sầu não trong lòng được giải tỏa, tôi mới có thể yên tâm trở về.
Liêu Dương đã vào tháng mười một, trên trời có mấy bông tuyết nhỏ, trợ lý cúi đầu thất vọng đứng chờ ở cửa ra.
“Vẫn chưa có tin tức?” Tôi cởi áo khoác ra vắt trên cánh tay.
Cậu ta nhận lấy vali hành lý, rầu rĩ nói: “Là tôi làm việc không ổn thỏa.”
Tôi gật đầu: “Đã trao đổi gì với đối phương chưa?”
“Rồi, nhưng công ty bên đó nói người có họ đã đặt vé may bay bay tới đây rồi.”
Vậy tức là bọn họ vẫn có ý định hợp tác, tôi lại hỏi: “Biết số hiệu chuyến bay của phó tổng bọn họ không?”
Trợ lý ngẩn người, sắc mặt và ngượng ngùng đỏ bừng lên.
Tôi vỗ vai cậu ta: “Sau này làm gì cũng phải nghĩ chu toàn một chút, đi tra đi.”
Cậu ta lúng túng gật đầu.
Tôi tìm một ghế trống, ung dung ngồi xuống.
Dù sao trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/269064/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.