Edit: Yuah
Tông Hi bị ngã ở lối vào trung tâm mua sắm, khiến vớ của cô rách toạc, vùng da trên đầu gối bị xây xát đỏ bừng, cô đau đến phát run, mà vẫn thản nhiên đứng dậy, gắng sức chạy về phía trước.
Xe công nghệ chẳng mấy chốc đã đến, Tông Hi lên xe đóng cửa lại, xe chạy một quãng đường dài, cô vẫn cảm thấy như mình đang mơ.
Những tòa nhà bên ngoài cửa sổ lướt qua thật mau, thế giới dường như đã trở thành một mê cung không lối thoát. Tông Hi cảm thấy càng lớn tuổi sức chịu đựng càng yếu đi. Lúc nhỏ Tông Dật bị đau ruột thừa phải phẫu thuật cấp cứu, cô vẫn bình tình, một mình nghe lời dặn dò của bác sĩ, bác sĩ thấy dáng vẻ non nớt của cô liền đề nghị thông báo cho cha mẹ, Tông Hi lắc đầu nói không cần, có cô là đủ rồi.
Lúc mà hầu hết các cô gái đều đang học đại học hoặc đang đang hẹn hò, Tông Hi lại chôn mình trong mùi phân, nước tiểu và sữa của trẻ em, mất ngủ vì tiếng khóc nỉ non, da tay nứt nẻ mọc đầy vết chai, không được làm móng tay xinh đẹp, cũng chẳng có thời gian để sửa soạn bản thân.
Cô nhớ cứ mỗi đêm Tông Dật sốt, cậu nhóc sẽ nôn mửa mà không có dấu hiệu trước, cô sẽ vào bếp lấy bọc nilon, thấm khăn tắm và tìm miếng dán hạ sốt, sau đó đánh thức Tông Dương, mỗi một bước đều tuân theo trật tự.
Chuyển mùa trời mưa Tông Hi thường bị suyễn, sắc mặt trắng bệch, ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-la/3494672/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.