Ngày hôm sau khi say rượu, Nhan Hạc Kính ngủ tới tận chiều, lúc xuống lầu liền bị vấp rồi té xuống cầu thang.
Chân anh chùn xuống, lúc bước xuống cầu thang đầu gối khuỵu xuống, người lăn xuống từng bậc từng bậc thang rất nhịp nhàng. Nhan Hạc Kính nằm úp ngực xuống đất một lúc, dường như tất cả các loại đau đớn đều đang dồn vào trong cơ thể, lúc sau mới dịu đi một chút, môi bị đụng mạnh rất đau, vươn đầu lưỡi liếm liếm, thì ra là môi đã bị đụng rách, trên nền gạch sáng màu còn đọng lại một vết máu.
Nắng chiều như thiêu đốt cánh tay của anh, Nhan Hạc Kính cong lưng, đứng lên, dựa lan can cầu thang, cảm giác được cái nắng chiều oi bức của mùa hè và cơn đau sau khi say rượu.
Môi dưới nhanh chóng sưng lên, tạo thành một vệt nhỏ sẫm màu đang đóng vảy, giống như bị dính socola, Nhan Hạc Kính nhìn vào gương treo ở phòng tắm, đau đến mức không ngừng hít vào, khoang miệng trở nên rất khô.
Cơn đau trên môi ngày càng rõ ràng, đến lúc thay quần áo, Nhan Hạc Kính mới phát hiện ra cánh tay anh còn có một vài vết bầm, không lớn không nhỏ, chỉ hơi nhức nhức không rõ ràng.
Nhan Hạc Kính lại sững sờ giữa phòng ngủ, vòng tay đặt ở bên eo, nửa ngày rồi cũng chưa cởi áo ngủ ra.
Tuy rằng say rượu, nhưng Nhan Hạc Kính không đến mức quên hết trời đất, anh còn nhớ nụ hôn hôm qua với Tông Dương. Nụ hôn này, giống như tồn tại một cách mơ hồ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-la/2524617/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.