Mạc Ly ngất xỉu, Văn Sát bất giác buông đầu người trong tay ra.
Tiếng thủ cấp rơi xuống đất “lộp cộp”.
Văn Sát đưa đôi mắt vô thần về phía Mạc Ly. Hắn bế y lên từ mặt đất lạnh lẽo, bước về phía tẩm thất của mình.
Thủ vệ bên ngoài chưa nhận được lệnh của Văn Sát, không dám vào Hình đường. Khi nhìn thấy chủ tử toàn thân đẫm máu bước ra, lại còn ôm một người, thủ vệ ngay cả thở mạnh cũng không dám. Đợi Văn Sát đã đi xa, thủ vệ mới tiến vào Hình đường kiếm tra.
Mặc dù đi theo hắc đạo nào phải ngày một ngày hai, nhưng khi nhìn thảm trạng như địa ngục trong Hình đường, thủ vệ tự nhận không ít kinh nghiệm, cũng phải bụm miệng chạy như điên ra ngoài.
Văn Sát đặt người trong lòng lên tấm đệm mềm mại, chỉnh lại khớp hàm cho y. Hắn phủ một lớp chăn cho Mạc Ly rồi lặng lẳng ngồi bên. Mãi một lúc rất lâu, *** thần mới khôi phục. Đột nhiên đầu hắn đau như muốn nứt ra.
Trước kia dù đã từng thấy quá nhiều máu mà tẩu hỏa nhập ma như vậy, nhưng lần này thì quá mức kỳ quặc.Vì sao khi hắn thấy thủ hạ muốn làm nhục Mạc Ly, cả thể xác và tâm hồn lại đau như thế? Ngực hắn luôn vang lên âm thanh gào thét dữ dội. Nhưng về phần âm thanh đó đang gào gì thét gì thì hắn nghe không rõ. Chỉ là thân thể hắn nói rằng, hắn không thể để bất kỳ ai làm vậy với người ấy. Và thế là thần trí bị quăng đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-lao-ban/2315285/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.