Cái công trạng khiến chúng nhân dân mát lòng của Đương kim Thánh thượng,không phải là mở rộng lãnh thổ, không phải là điều binh thiện chiến thahương, mà chính là thành tựu bảo vệ giang sơn trong suốt năm mươi nămqua. Thiên hạ thái bình, không có chiến tranh, biên cương hòa hảo, cácnước hòa hữu, buôn bán qua lại thông suốt thuận lợi. Dù mười năm trước,vì Thập cửu điện hạ quản lý quốc khố thất thoát, nước láng giềng gây khó khăn nhưng cuối cùng cũng không hề có chiến tranh xảy ra, giang sơnvững bền, không cầu thịnh vượng, chỉ cầu bình yên. Dưới ý chỉ của Thánhthượng, kinh đô thành Lâm Dương có thêm buổi ném tú cầu kén vợ của Diệutiểu vương gia. Trận chiến bùng nổ, các cô nương mang vẻ đẹp nghiêngnước nghiêng thành đều có mặt, các đấng nam nhi chẳng còn nghĩa lý gì. Đây không phải là thời thịnh thế thái bình mà là một mớ hỗn loạn. Lúc này, Long Tiểu hoa đang đau khổ lăn lộn trong đó.
Nói thật là nàng đã ngất xỉu. Trận chiến khốc liệt như vậy, nàng muốn bò ra nhưng cuối cùng cũng không đứng dậy nổi. Nàng phải giữ tính mạng củamình. Tai nàng vang lên tiếng ám khí độc môn vù vù. Còn cả mấy vị đại ca xông đến nữa. Họ liên tục mắng chửi, gào thét bên tai nàng, nét mặtcăng thẳng lạ thường, khó mà diễn tả được. Nhiều nhất thì nàng cũng chỉchửi “khốn khiếp”. Nhưng họ thì dùng những từ ghê gớm hơn nhiều. Nàngkhông thể không nhìn những kẻ đó với ánh mắt coi thường. Nàng muốn tránh xa nơi này một chút để tiếp tục ngất xỉu.
- Khốn khiếp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819453/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.