Giữa mùa thu năm Thịnh Lịch thứ năm mươi lăm, Đương kim Thánh thượng lâmbệnh nặng, cơ thể suy yếu. Việc triều chính đều giao cả cho Thập cửuhoàng tử. Thánh thượng vô cùng ưu ái người con này nên đã để Thập cửuhoàng tử toàn quyền định đoạt, không phân thiện ác, quyền hành khuynhtriều, lấy việc công báo thù tư, cách chức điều tra tất cả các quan lớnbé của nhà Hữu tướng một đời thanh liêm, trung quân ái quốc. Hắn cònnhốt tiểu nữ của Hữu tướng trong cung cấm và điều động ba nghìn cấm quân về dưới trướng mình.
Dã tâm của Thập cửu hoàng tử, chúng nhân đều rõ, nhưng Thánh thượng lạikhông hề nghi kỵ người con dùng một tay che cả bầu trời này.
Người ta chỉ còn biết bi phẫn giơ tay lên trời mà cảm khái:
-Thánh thượng đã bị bệnh đến hồ đồ rồi. Nếu không thì sao có thể phê chuẩn yêu cầu của Thập cửu điện hạ, để hoàng tôn yêu quý nhất của mình, Diệuvương gia ném tú cầu kén vợ được chứ? Thật đúng là điên mất rồi!
Không không không, cách nghĩ này quá thiển cận! Người có thể nghĩ ra cách bắt Diệu tiểu vương gia ném tú cầu trong thành Lâm Dương chứng tỏ Thánhthượng rất anh minh. Kinh thành sắp tổ chức thi, nhân tài nườm nượp kéođến. Hoàng tôn mà Thánh thượng sủng ái nhất sẽ lên cao ném tú cầu, đâychẳng phải là ân trạch rộng khắp sao? Đường ở dưới chân, chỉ cần có đủsức giành lấy thì sẽ giành được. Đây là điều Thánh thượng muốn nói vớicác nhân tài. Triều đình sẽ tuyển chọn nhân tài một cách công bằng,không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819451/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.