Hôm sau, Tạ Diễn tỉnh lại trong lòng Cù Tranh Viễn, trước mắt là cái cổ thon dài, cậu bò tới gần hôn lên cằm Cù Tranh Viễn.
Hmmm có mùi sữa tắm nhàn nhạt.
Từ khe hở rèm cửa, ánh mặt trời nóng rực chiếu vào mà cậu cũng không để ý, chỉ lặng lặng nhìn người đang ngủ say bên cạnh như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật tuyệt diệu trong viện bảo tàng.
Lúc say ngủ, hơi thở Cù Tranh Viễn rất đỗi nhẹ nhàng. Dưới ánh mặt trời, nốt ruồi lệ nho nhỏ kia trở thành màu nâu nhạt. Lông mày đã được chỉnh sửa, chỉ có nhìn kĩ mới biết đuôi lông mày đã được cắt tỉa gọn gàng.
Tạ Diễn cúi đầu hôn lên nốt ruồi của hắn.
Mí mắt Cù Tranh Viễn giật giật.
Hắn chưa mở mắt nhưng môi đã khẽ cong lên.
"Anh dậy rồi sao?" Lúc Tạ Diễn há mồm thì phát hiện cổ họng tự dưng khô khốc, khàn khàn như hát mấy khúc Thanh Tạng* mà không uống một giọt nước.
(*Bài ca lao động của người dân vùng cao nguyên Thanh Hải-Tây Tạng. Ai muốn thưởng thức thì tui có để cái vid đầu chương đó, nghe cũng ổn đó mọi người)
Đầu tiên cậu còn tưởng mình dầm mưa nên bị cảm nhưng trừ cổ họng hơi khó chịu thì chỗ khác không có vấn đề gì. Xong trong đầu tự nhiên nhảy số ra một vấn đề khác, mặt mũi lập tức đỏ bừng.
Cù Tranh Viễn nhỏ giọng thì thầm một chữ "Ừm", hắn siết chặt tay, hai lồng ngực trần trụi lại dán sát vào nhau.
Bọn họ không mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-tinh-co-cuu-chau/2995356/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.