Chu Lập Đức rũ tay mà đứng, thấp tha thấp thỏm nhìn Phương Khác. Hắn không biết Phương Khác sẽ chọn lựa thế nào đối với chuyện này. Thiên Phàm còn sống hơn nữa ở trong phái Thái Hành. Nhưng loại người như họ một khi đứng ngoài sáng, vậy thì thân phận trong tối của họ càng ít người biết sẽ càng an toàn. Thiên Phàm đã chọn Phương Khác.
Đây không phải vấn đề lớn nhất. Vấn đề lớn nhất là yêu cầu của Thiên Phàm, Chu Lập Đức chỉ cảm thấy trong miệng tràn ra vị đắng, trong não còn thấy mông lung. Hắn không xác định Phương Khác có thể tiếp nhận yêu cầu này không.
Môi Chu Lập Đức khô cằn, nhẹ giọng nói: “Ta cho rằng hắn đã chết rồi, ai biết hắn vẫn còn sống.”
Phương Khác nhíu mày nói: “Ta giao chuyện này cho ngươi làm, làm lại nghề cũ của ngươi, ẩn náu trong bóng tối, tổ chức lại mạng lưới đã đứt trong phái Thái Hành. Chủ yếu phụ trách hắn, ngươi nguyện ý không?”
Chu Lập Đức giật mình, sau đó cong lưng chắp tay hành lễ trầm giọng nói: “Chẳng dám không theo!”
Sau đó đôi mắt lấp lánh hữu thần nhìn chằm chằm Phương Khác.
Chỉ một thoáng, Phương Khác đã cảm thấy người trước mắt như thay đổi hoàn toàn.
Phương Khác mỉm cười nói: “Cho hắn biết, buông tay mà làm, tất cả trong môn phái đều có ta gánh.”
“Vâng!” Chu Lập Đức trầm tĩnh gật đầu, cung kính nói.
“Vậy sau khi ta đi rồi, đại nhân ngài…” Chu Lập Đức chần chừ một chút, do dự hỏi.
“Ngươi cảm thấy Khổng Du Thanh thế nào?”
“Khổng Du Thanh không tồi, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337842/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.