Đến khi bọn họ bình tĩnh lại để đi trả xe thì trên đường đã chẳng còn mấy người.
Bọn họ ngồi tàu điện về trường, trên tàu không có ai. Cả ba quỳ gối trên ghế, ngắm cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, chẳng ai biết là đã bao lâu rồi mình không ngẩng đầu nhìn ngắm thành phố này. Đây là nơi bọn họ đã sống từ bé đến lớn, chỉ một năm nữa thôi là bọn họ phải rời xa rồi.
"Hai đứa mày thử nói xem, nếu thi học sinh giỏi xong..." Hướng Hoành bỗng nói, "thì bọn mình có học tiếp lớp 12 nữa không? Sao tao cứ thấy hình như cuộc sống cấp ba của mình sắp kết thúc rồi nhỉ."
"Tao muốn học." Lâm Thuyết vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, "Tao vẫn tính thi đại học để cho bản thân một câu trả lời rõ ràng. Còn cậu thì sao?" Lâm Thuyết đụng Mễ Lạc một cái.
"Không học." Mễ Lạc đáp.
Cả Hướng Hoành lẫn Lâm Thuyết đều quay sang nhìn cậu, Mễ Lạc không nhìn ra cửa sổ nữa, cậu nhìn hai người kia: "Nếu tôi thi học sinh giỏi có giải thì tôi sẽ tìm trường luyện thi nào đấy, đi dạy phụ đạo để kiếm ít tiền."
Đột nhiên Hướng Hoành ý thức được rằng Mễ Lạc không giống bọn họ. Cậu ta rất ít khi có cảm giác này, từ khi chơi thân với Mễ Lạc, cậu ta đã cảm thấy nhìn Mễ Lạc lạnh lùng thế thôi chứ thực ra cậu chẳng khác gì một đứa trẻ cả. Hướng Hoành không biết rõ gia cảnh của Mễ Lạc, cậu ta chỉ từng nghe Lâm Thuyết nói qua nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-loai/2437191/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.