Ở tầng một chỉ toàn mấy thiết bị căn bản, lên tầng hai có mê cung nhà kính khá thú vị. Lâm Thuyết cầm tờ giới thiệu của bảo tàng để xem bản đồ, trước mặt là cây cầu thủy tinh bắc ngang qua đại sảnh bảo tàng, hắn chỉ về phía bên kia: "Đằng đó có Cung Thiên Văn đấy, sang xem đi."
Mễ Lạc bước lên trước ngó thử chiếc cầu thủy tinh, sau đó cậu lùi lại nhìn quanh một vòng: "Còn đường khác không?"
"Cái cầu này hay ho thế cơ mà." Lâm Thuyết nhìn ra Mễ Lạc đang nghĩ cái gì, hắn cười cười trông đến là mất nết, "Đường khác xa lắm, rất mất thời gian."
Mễ Lạc nhìn cái điệu cười của Lâm Thuyết thấy khó chịu hết cả người, cậu rảo bước lên cầu. Chắc đi được vài bước, Mễ Lạc dừng lại bám vào lan can, cậu mắc kẹt ở chỗ tiến không nổi mà lùi cũng chẳng xong.
"Ôi, bên kia có lối nhỏ kìa, tôi đi từ bên đó sang nhé." Lâm Thuyết vẫy vẫy bản đồ trong tay, hắn cứ thế xoay người đi luôn.
"Đệt." Mễ Lạc lại nhìn xuống dưới một cái, cậu bối rối đứng trên cầu, "Đừng đùa nữa, mau tới đây."
Lâm Thuyết không đi tiếp, hắn đứng đấy rút điện thoại ra chụp cho cậu mấy tấm, chụp xong hắn mới ngẩng đầu lên, chân thành bảo: "Thực ra tôi sợ độ cao."
"Cút." Mễ Lạc bám chặt vào lan can, nhìn cậu có vẻ đã sợ đến mức run cả chân, ngay cả giọng nói cũng mềm mỏng hơn, "Này, cậu mau qua đây đi mà..."
Cuối cùng Lâm Thuyết cũng chịu đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-loai/2437189/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.