Trần Thanh Lan không muốn thấy vẻ mặt u ám của Hàn Duy Thái, đối với cô mà nói, chuyện đó là ngoài ý muốn.
Nhưng đó lại là một tia sáng trong cuộc đời tăm tối của cô, và chính là nỗi đau đớn mà cả cuộc đời này cô không muốn nhắc đến.
Cô và Hàn Duy Thái không thể nào ở bên nhau được, sinh ra một đứa con rồi sẽ thế nào?
Nếu có thể bình an, khỏe mạnh thì còn tốt, còn nếu lại giống như bốn năm trước, thì cô chắc chắn sẽ chết mất.
Cái loại đau đớn đó, cô không thể chịu đựng được thêm lần nào nữa.
Hàn Duy Thái đứng ở trước mặt cô, để cô nhìn thẳng vào mình, giọng nói nặng nề nói: "Ngay cả nhìn thấy tôi cũng không thích hay sao?"
Khí thế khi anh ép bức người khác, khiến cho người ta cảm thấy bị khó thở, Trần Thanh Lan mở miệng nghẹn ngào nói: "Đừng ép tôi."
Hàn Duy Thái nặng giọng đè ép sự xúc động của cô lại, gặn từng chữ một: "Tôi hỏi em lại một lần nữa, em có đồng ý sinh cho tôi một đứa con hay không?"
"Không muốn... tôi không muốn... Đừng..."
Hàn Duy Thái nhanh chóng nắm chặt lấy cằm cô, rồi chặn đôi môi nhỏ của cô lại, khiến cho những lời cô muốn nói bị nghẹn lại trong cổ họng, nhìn thấy vẻ mặt của Trần Thanh Lan, càng khiến cho ngọn lửa nơi mắt anh càng bùng lớn thêm, cực kỳ đáng sợ.
Anh nghiến chặt răng lại, ngón tay cái đè nặng lên đôi môi của cô, dùng sức mà nghiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468889/chuong-89.html