La Văn Kiệt là luật sư, nên có một sự nghiêm túc, cũng mấy phần khí thế.
Trần Thanh Hoàng nghe một tiếng trách mách này của La Văn Kiệt, thật sự bị dọa sợ.
Cậu ta không muốn ngồi tù.
Nên đành yên lặng, ngồi ở trên ghế của bị cáo.
Lúc này Mộ Ngôn hướng về phía bạn học của Mộ Tiểu Vũ hỏi, "Khi nãy cô có nghe thấy âm thanh cực kì cực kì quen thuộc không?"
Bạn học của Mộ Tiểu Vũ suy nghĩ kỹ càng mấy giây. Nhìn về hướng Trần Thanh Hoàng, chỉ anh ta và nói, "Hôm ấy âm thanh mà tôi
nghe thấy chính là giọng của anh ta, cũng là tiếng gào như thế."
"Cô nói linh tinh gì thế? Cô nghe lầm rồi, nhất định là cô nghe lầm rồi, đó không phải tôi, còn nói linh tinh nữa, tôi giết chết cô!" Trần Thanh Hoàng hống hách đã thành thói, nhất thời không sửa được, sôi máu dâng trào, chẳng thèm quan tâm tới hoàn cảnh bây giờ.
La Văn Kiệt thật sự rất muốn mở miệng mắng mỏ, người này nhất định không có não, đã là lúc nào rồi, mà còn dám uy hiếp người ta?
Chán sống rồi phải không!
Mộ Ngôn dường như không bỏ qua bất kì dịp nào để đả kích Trần Thanh Hoàng, nhân cơ hội bức hỏi, "Bốn năm trước, chính anh là
người lái xe gây tai nạn, anh sợ ngồi tù cho nên đã kéo Trần Thanh Lan ra, để cô ấy chịu tội thay anh, có phải hay không?"
"Không phải, không phải." Trần Thanh Hoàng hoảng loạn lắc đầu.
"Chính là anh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468886/chuong-87.html