Nghiêm Cẩn vẫn là người hiểu rõ Hàn Duy Thái, gọi điện thoại như vậy, chắc chắn có việc gấp.
Quả nhiên không sai, Hàn Duy Thái vừa mới bắt máy, giọng nói của Nghiêm Cẩn đã dồn dập liên tiếp, nói chuyện phạm tội của Trần
Thanh Hoàng: "Lúc đó người đã bị mang đi. Nghe Long Triệt nói, lúc ấy còn có cả nhân chứng và vật chứng. Nhân lúc bây giờ sự việc còn chưa bị truyền ra, anh có muốn đè chuyện
này xuống...?"
Hàn Duy Thái khẽ nhíu mày, cũng không kinh ngạc lắm. Trần Thanh Hoàng không biết trời cao đất rộng như vậy, không quan tâm là việc nên làm, điều đó ngược lại sẽ khiến cậu ta cảm thấy không bình thường.
Giọng điệu nhàn nhạt, chậm rãi: "Mặc kệ."
Nghiêm Cẩn sốc nặng: "Sao lại có thể không quản được? Việc này sẽ ảnh hưởng đến..."
"Quản như thế nào? Cướp tội phạm giết người từ trong nhà tù ra à?" Hàn Duy Thái không nhanh không chậm hỏi lại, tâm trạng ung dung bình tĩnh giống như chuyện không liên quan đến mình.
Hàn Duy Thái biết Nghiêm Cẩn lo lắng có người sẽ lợi dụng việc này để nói về anh. Không phải anh không để ý, không coi nó ra gì, mà là anh đã có phương pháp đối phó khác. Đưa người ra là hành động thiếu lý trí nhất.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Nghiêm Cẩn vẫn vô cùng lo lắng.
Nhà họ Trần và nhà họ Hàn có quan hệ tốt như vậy, bây giờ xảy ra án mạng, tất cả đều sẽ liên lụy đến nhà họ Hàn, mà ông cụ thì vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468856/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.