Trần Thanh Lan biết con của cô đã ra đi và không thể còn sống nữa, Quý Phong đã điều tra giúp cô, ngày hôm đó thật sự có một đứa bé chết yểu.
"Chị?" Niệm Ân thấy có người đứng ở cửa, cậu bé không biết có phải là cô không, nên ngập ngừng gọi một tiếng.
Trần Thanh Lan tỉnh táo lai, đẩy cửa đi vào, cười nói: "Nghe chú của em bảo em bị bệnh nên chị đến đây thăm em."
Niệm Ân mở to đôi mắt tròn nhìn chằm chằm vào mặt Thanh Lan: "Ai đánh chị vậy?"
Trần Thanh Lan sửng sốt, cười cười nói: "Là do chị không cẩn thận đụng vào, không có ai đánh chị."
"Thật ạ? Nhưng vì sao lại có dấu ngón tay?" Niệm Ân không hiểu, đưa tay sờ sờ: "Chị có đau không?"
Trần Thanh Lan lắc đuy: "Không đau."
Nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn của Niệm Ân, trái tim của Trần Thanh Lan như muốn tan chảy.
Cô đưa tay ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn của Niệm Ân: "Niệm Ân ngoan, cơ thể có khó chịu không...?"
Mộ Ngôn lúc này đã làm thủ tục xuất viện xong, anh ta đẩy cửa đi vào, nghe thấy những lời Trần Thanh Lan vừa nói: "Bệnh của cậu bé phải cấy ghép tủy mới có thể chữa khỏi hoàn
toàn được, hiện giờ cậu bé chỉ đang bổ sung thay thế và tận lực giảm bớt các tế bào máu bị hao tổn."
Trần Thanh Lan quay đầu nhìn Mộ Ngôn, cô chưa từng nghe qua về căn bệnh này, không ngờ là nó nghiêm trọng như vậy.
"Bởi vì không có tủy phù hợp nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468855/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.