Hàn Duy Thái nghe điện thoại nhưng không nói lời nào, nhìn kỹ sẽ phát hiện gân xanh trên mu bàn tay cầm điện thoại của anh đang nổi
lên.
Thật đúng là tình cảm thể hiện một cách rõ ràng.
Nghiêm Cẩn cũng khó xử, anh ta không dám tự mình quyết định, không nghe thấy âm thanh gì liền hỏi lại một lần nữa.
"Đưa đến biệt thự đi."
Nhìn kỹ sẽ thấy nét mặt Hàn Duy Thái không được tốt cho lắm, Trần Thanh Vi đặt thẻ trong tay xuống, "Anh sao vậy?"
Anh đứng dậy, "Em chơi đi, anh có việc, đợi lát nữa anh bảo Nghiêm Cẩn đến đón em."
Nói xong liền đi mất.
Trần Thanh Vi muốn gọi anh nhưng anh đã đi xa.
Hàn Duy Thái mang theo cơn tức giận quay trở về biệt thự.
Khi quay về biệt thự, Trần Thanh Lan đã ngủ rồi, sắc mặt trắng bệch, Nghiêm Cẩn để cô nằm xuống, cô nói, "Tôi vẫn chưa gặp được tổng giám đốc Thái."
Nói xong liền đi ra ngoài cửa.
Tình cờ chạm mặt Hàn Duy Thái
đang quay lại.
"Gặp tôi làm gì."
Biểu cảm u ám tối tăm của anh, từng bước từng bước tiến đến gần.
Trần Thanh Lan tay vịn vào khung cửa, không lùi lại.
Nhìn thấy anh ta cô liền nói, "Cầu xin anh."
Nghiêm Cẩn cúi đầu lui đi, một chút động tĩnh cũng không dám để lại.
Hàn Duy Thái mỉm cuời, đôi mắt âm u lạnh lẽo, khiến sống lưng người khác như tê dại.
Giọng nói khàn khàn của Trần Thanh Lan mang theo một chút gì đó dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468774/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.