Vốn dĩ cô cũng không phải là người có thể ngẩng cao đầu trước mặt Hàn Duy Thái.
"Cho dù có ngồi tù, anh cũng không muốn em đi cầu xin anh ta!" Đây là lần đầu tiên Quý Phong nhắc đến Hàn Duy Thái trước mặt Trần Thanh Lan.
Anh rất hiểu ý đồ của Hàn Duy Thái khi làm như vậy.
Anh không muốn Trần Thanh Lan đi.
"Anh nguyện ý ở trong đây, chứ không muốn đi xin anh ta, coi như anh xin em đó, nếu như em đi đánh đổi sự tự do cho anh, vậy anh thà chết còn hơn." Quý Phong nhìn vào đôi mắt ngập nước của Trần Thanh Lan, trong lòng đau đớn âm ỉ như thể trái tim bị một nhát búa đập vào, vô cùng khó chịu.
Trần Thanh Lan cụp mắt xuống, nước mắt tuôn rơi, cô không thể không quan tâm, "Có thể sống đến ngày hôm nay, đều là nhờ anh ở bên cạnh giúp đỡ em, em cũng vốn dĩ chẳng phải là người trong sạch gì, lần này có đi hay không đối với em cũng chẳng quan trọng, nhưng mà em không thể nào chịu nổi khi bắt em phải mở to mắt nhìn thấy anh bị hủy hoại bởi người như em."
Nói xong, cô chạy ra ngoài mà không một lần quay đầu lại.
Vừa chạy vừa khóc, mặc cho Quý Phong có gào thét thế nào, cô cũng không hề dừng lại.
Chặn một chiếc taxi trên đường rồi đi thẳng đến tập đoàn Vạn Thịnh.
Lễ tân nhìn thấy cô, sắc mặt để lộ sự chán ghét, mất kiên nhẫn, đây là lần thứ hai trong ngày rồi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468770/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.