Hai người đứng rất lâu, mãi cho đến khi Trần Thanh Lan khôi phục lại cảm xúc, mới để Quý Phong rời đi.
Quý Phong không có quay lại nhìn cô vì anh biết cô bước về phía trước là sẽ đi đâu.
Anh chỉ đứng yên đó, lặng lẽ nhìn lên bầu trời.
Anh cảm thấy dường như bản thân mình không thể chịu đựng nổi, nhìn người con gái mình yêu lại đi cùng với người đàn ông khác, chính anh cảm thấy vô cùng bất lực, một giọt nước mắt rơi xuống từ khoé mắt anh.
Ai nói rằng đàn ông không thể rơi nước mắt chứ, vậy thì có lẽ chưa động đến nỗi buồn sâu thẳm nhất của họ rồi.
Phải một lúc lâu sau, Quý Phong mới giải toả được sự buồn bực trong lòng, quay người lên xe rời đi.
Nhưng Hàn Duy Thái ngồi trong xe không nhúc nhích, hút hết điếu này đến điếu khác.
Đôi mắt anh mông lung như những vòng khói thuốc phun ra vậy, bao phủ một lớp sương mù, khiến người ta không thể nhìn rõ bên trong.
Sau khi hút xong điếu cuối cùng, anh khởi động xe rời đi, nhưng không phải là quay lại biệt thự.
Trần Thanh Lan về biệt thự, thấy Hàn Duy Thái không có ở đây, tinh thần cô cũng thả lỏng rất nhiều.
Nhanh chóng đi ngủ sớm, cả đêm không mơ màng, ngủ một giấc thật ngon.
Đã nửa tháng Hàn Duy Thái không quay lại biệt thự, cuộc sống của Trần Thanh Lan luẩn quẩn giữa hai chỗ là nhà và nơi làm việc.
Buổi sáng Trần Thanh Lan bước vào cửa hàng, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468768/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.