"Duy Thái, anh có ở bên trong không?" Giọng của Trần Thanh Vi truyền vào, âm thanh lần này rất gần và rõ ràng.
Cô ta là đang ở nhà vệ sinh nam.
Trần Thanh Lan cúi đầu, hơn nữa giọng nói cũng rất nhỏ, "Tôi không muốn tìm đến phiền phức, nên khi đi ra ngoài anh nhớ đóng cửa lại."
Anh nở nụ cười hỏi "Sợ sao?"
Cô cười đau khổ, "Người phụ nữ của anh Thái tất cả đều rất khó đối phó, suýt chút nữa đã hại chết tôi một lần rồi, tôi không muốn nó xảy ra lần thứ hai đâu."
"Cô ấy không giống vậy, cô ấy rất là lương thiện." Anh nhẹ giọng nói.
Trần Thanh Vi lương thiện sao?
Rốt cuộc con mắt nào của anh ta nhìn thấy điều đó vậy?
Trần Thanh Lan mím chặt môi, không phản bác, cô biết là mình không có bằng chứng.
Nói ra anh ta cũng không tin, chi bằng để anh ta tự mình phát hiện.
Nếu đã là giả dối thì sớm muộn gì cũng sẽ để lộ ra ngoài.
Lúc này cô không cần phải tranh luận với anh ta.
Hàn Duy Thái vừa muốn rời đi, nhưng chân lại lui xuống bước về phía cô, cúi đầu ghé sát vào tai cô hỏi, "Tên cô là gì?"
Hơi nóng từ câu nói của anh lọt vào tai cô, khiến cô tê dại.
Cô lùi về sau, nhẹ giọng đáp, "Thanh Lan."
Cô không nói họ, cô sợ anh sẽ phát hiện ra.
"Xanh Lan?" Anh cho rằng cô họ Xanh.
Dù sao anh ta cũng hỏi rồi, cô không thể chỉ nói tên mà không nói họ.
Cho nên anh ta nghĩ đến tên của một loài hoa, ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/152483/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.