Anh khá bất ngờ, không nghĩ cô sẽ hỏi vậy, giữ im lặng một lát, anh gật đầu: “ Năm đó anh đã quyết định sẽ ở bên em!” rồi tiếp tục nói: “ lúc em bỏ đi cũng đã đi tìm em.”
Hít sâu một hơi, cô lại hỏi: “Anh Hiên, anh có còn yêu Tống Hiểu Di không?”
Lăng Hiên chợt ngẩn người, năm năm nay ở bên Lăng phu nhân anh có còn yêu cô không? khi cô quản anh, anh cảm thấy thật phiền, nhưng khi cô không để ý đến anh nữa anh lại cảm thấy thật khó chịu, luôn thích tìm cách chọc cô giận, phải khiến cô chú ý mình mới cảm thấy thỏa mản. Kể từ lần Lăng phu nhân đi tìm trai bao ở quán bar đó, làm anh cảm thấy rất sợ hãi, nhưng từ sau hôm đó quan hệ của anh cùng Lăng phu nhân lại trở nên rất thân thiết.
Nhưng đây là yêu sao?
Không, tình yêu của anh đã cùng Đổng Tiểu Tuyết rời đi từ năm đó rồi. Cho nên đối với Lăng phu nhân là cảm giác gì? Chính anh cũng không biết.
Đổng Tiểu Tuyết cười châm biếm, cô không nhận được đáp án của anh. Cô đưa tay vuốt ve gương mặt của anh, dâng đôi môi của mình dán lên anh.
Lăng Hiên đang chìm vào suy nghĩ lại bất ngờ bị cô hôn đến, anh cứ thế đứng bất động cho đến khi hai người đã đi vào phòng, cô đã cởi đến chiếc nút áo thứ hai của mình ra thì anh mới tỉnh táo lại, đẩy cô ra muốn quay người muốn rời đi.
Nhưng cô lại nhào vào lòng anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811793/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.