Hai bọn họ ngồi trong nhà hang một lúc lâu, cuối cùng anh cũng lên tiếng: “Sinh đứa bé ra, mọi việc sẽ trở nên rất phức tạp…”
Đổng Tiểu Nguyệt, thất thần nhìn anh: “Anh, ý anh là?”
Anh không nói sẽ li hôn với Tống Hiểu Di, còn muốn cô bỏ đứa bé.
Rõ ràng năm năm trước họ yêu nhau nhiều như vậy, rõ ràng đêm đó anh vẩn còn tình cảm với cô. Cho dù hiện tại anh có dao động một chút với Tống Hiểu Di thì sao chứ, cô đã mang thai con của hai người, mặc dù đến muộn nhưng đây là kết tinh tình yêu của bọn họ. Tại sao anh có thể đứa ra ý định muốn cô bỏ chứ. Tại sao không thể giống như năm năm trước bất chấp tất cả để đến với cô.
Hai hang nước mắt chảy dài, cô đúng lên bỏ chạy ra ngoài: “Em hận anh!”
Đang chìm vào suy nghĩ, đên khi anh phản ứng, vội vàng muốn kéo cô lại thì cô đã chạy đi rồi.
Gọi điện thoại thì cô tắt máy, nhắn tin không trả lời, điều này khiến anh thật sự sợ hãi.
--
Buổi tối, Yên Yên nói muốn ngắm sao, Lăng phu nhân kéo rèm cửa,
anh cùng Lăng phu nhân và Yên Yên, Ba người cùng nằm trên một chiếc giường nhìn lên bầu trời đầy sao. Yên Yên vui vẻ cứ luyên huyên nói chuyện cùng Lăng phu nhân đến khi cô dỗ con gái chìm vào giấc ngủ. Anh nhìn vào Lăng phu nhân, trong lòng dâng trào cảm giác bất an, sợ gia đình nhỏ này sẽ bị chính tay anh hủy hoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811791/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.