Giọng anh trầm xuống: “Hiểu Hiểu, cuộc hôn nhân không hạnh phúc thì càng không thể mang lại hạnh phúc dài lâu cho Yên Yên?”
Hôm qua khi đưa cô tới bệnh viện, khuôn mặt cô đã trắng đến không còn chút máu, trên người lại có không ít vết thương. Anh ôm cô trong lòng, gọi thế nào cô cũng không tỉnh, làm anh sợ đến nghẹn lại.
Nhìn cô vẩn giữ im lặng nằm đó, anh thật sự tức giận: “Lúc em vào phòng cấp cứu anh đã gọi cho cậu ta không ít lần, cuộc gọi cuối cùng là một người phụ nữ nghe máy? Anh thật sự không thể hiểu nổi em nữa…”
Khi anh định bỏ ra ngoài thì nghe giọng nói yếu ớt kia: “Em đã quyết định ly hôn rồi.”
“Em đã quyết định sẽ ly hôn với anh ta từ khi biết Đổng Tiểu Tuyết mang thai. Em muốn đưa Yên Yên đi Anh, đơn ly hôn em cũng đã soạn xong.”
Cô bổng thở dài một hơi. Ánh mắt xa săm nhìn ra hướng bên ngoài cửa sổ.
“Anh Tư Mặc, anh nói xem có phải em đã sai rồi không, nếu năm đó em không kiên quết muốn kết hôn cùng anh ta, không cùng anh ta dày vò lẩn nhau... thì... Yên Yên có lẽ cũng không biết đến sự tồn tại của anh ta. Bây giờ con bé cũng sẽ không bị tổn thương như vây!”
Anh chỉ đứng đó lặng lẽ nghe cô nói.
--
Hôm nay Tống Hiểu Di được xuất viện, cô đến đón con gái tan học.
Cô gặp được mẹ Lăng trước cổng trung tâm.
“Hiểu Di, vừa về đến à?” Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811787/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.