Nhìn thanh sắt trên tay Thiên Bảo, cơn thịnh nộ của Thiên Phúc đã lên đến cực điểm. Anh không thể nhẫn nhịn được nữa với kẻ máu lạnh này, liền nhào tới chụp lấy cánh tay của Thiên Bảo đang giơ lên cao:
-Thiên Bảo, anh có còn là con người nữa không? Cô ấy vì ai mà chết hả?
-Vì ai tao không cần biết. Chỉ bằng cô ta là vợ tao. Mọi thứ do tao quyết định.
Trong lòng Thiên Phúc hiện giờ đau đớn cùng cực.
- Anh không cảm thấy nhục nhã khi thốt ra từ vợ sao? Anh đối với cô ấy thế nào, bản thân anh biết rõ mà? Anh hành hạ cô ấy người không ra người, ma không ra ma. Anh nhẫn tâm giết chết đứa con mà cô ấy mang thai mười tháng rứt ruột đẻ ra còn đỏ hỏn. Nỗi đau đó, người máu lạnh giống như anh làm sao thấu hiểu được chứ?
Thiên Phúc hối hận vô cùng. Đáng lẽ anh không nên kéo cô dính vào sự hận thù giữa anh và Thiên Bảo. Anh không hề biết Thiên Bảo lại là một tên cầm thú đội lốt người. Hắn nỡ lòng nào hành hạ cô từ thể xác đến tinh thần như vậy chứ? Cái chết của cô là do Thiên Bảo, cũng là do anh. Anh đã từng bước biến người con gái mình yêu thương thành bước đệm để thỏa mãn lòng thù hận. Và cuối cùng, mọi tổn thương đều trút lên đôi vai gầy của cô, mọi nỗi đau đều một mình cô gánh chịu.
Thiên Bảo nghe những lời chỉ trích của Thiên Phúc cũng không phản bác nửa lời. Trên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809157/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.