Từ ngày được Tử Kiệt đưa về biệt thự của Thiên Phúc, An Nhiên rơi vào trạng thái hôn mê cho tới hiện tại. Bác sỹ Hà luôn túc trực bên cạnh theo dõi bệnh tình của cô. Bà nói:
-Cô bé này với tình trạng đa chấn thương, nhặt lại được cái mạng đề án là rất tốt rồi. Còn về phần có tỉnh dậy được hay không hoàn toàn phụ thuộc vào cô ấy. Nếu cô ấy muốn trốn tránh hiện thực, có thể lựa chọn việc chìm sâu vào giấc ngủ.
Bà vỗ vai Thiên Phúc:
-Con trai. Đừng quá kỳ vọng.
Thiên Phúc vẫn âm thầm nắm lấy bàn tay của An Nhiên:
-Dì Hà. Những vết thương trên mặt cô ấy…. Có cách nào chữa lành hay không?
Bác sỹ Hà thở dài:
-Dì đã khâu lại những vết rách sâu. Những vết thương còn lại không đáng ngại. Nhưng những vết quá sâu sau khi khâu có thể để lại sẹo.
-Có cách nào khắc phục không dì? Con không muốn khi cô ấy tỉnh dậy lại nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của mình bị biến dạng như thế. Nếu đưa ra nước ngoài có hi vọng không?
Bác sỹ Hà lắc đầu:
-Sức khỏe cô bé quá yếu. Chỉ sợ có rủi ro trong quá trình di chuyển. Chúng ta không thể mạo hiểm.
-Vậy không còn cách nào khác sao?
Bác sỹ Hà trầm mặc trong chốc lát:
-Để dì thử liên hệ với bạn bè trong lĩnh vực thẩm mỹ xem sao.
-Cảm ơn dì.
Giọt nước mắt khẽ lăn xuống má anh. Hai bàn tay anh nắm chặt bàn tay gầy gò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809145/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.