Gió rít lên bên tai. Mắt An Nhiên nhắm nghiền nhưng tâm cô thật thanh thản. Có lẽ hiện giờ cái chết đối với cô là giải pháp tốt nhất. Sẽ không còn lo nghĩ làm sao để đối mặt với người khác. Sẽ không còn phải chịu đựng sự dày vò lương tâm. Cô nhắm mắt đón nhận cái chết.
Chỉ một giây sau, nước tràn đầy xung quanh, cô không vẫy vùng tìm kiếm sự sống. Bởi chẳng còn sức, mà cũng không có lí do để làm vậy. Cố gắng nín thở để cảm nhận giây phút cuối cùng của cuộc sống. Nhưng cũng chẳng được bao lâu. Nước bắt đầu tràn vào mắt, mũi miệng.
Ý thức bắt đầu mơ màng. “Con trai. Mẹ đến với con đây. Chờ mẹ nhé. Lần này sẽ không lỡ hẹn cùng con nữa… “
-----
-Cô ấy… thế nào rồi?
Với giọng nói run run, Chu Bằng hỏi người trợ lý mà hắn đã dẫn dắt từ nhỏ. Trong lòng hắn đang cảm thấy rất sợ hãi. Nếu không phải hắn tăng ca ở phòng mạch đến sáng sớm, vô tình đi ngang khu vực đó để về nhả, có thể hắn sẽ không chứng kiến được sự việc, có thể hắn không cứu được An Nhiên, có thể hắn sẽ không còn được gặp lại cô nữa.
Nghĩ đến điều này, lồng ngực hắn co thắt lại không thể nào thở được. Ngọc Duy nhìn biểu cảm của hắn không biết phải báo cáo thế nào. Cậu chỉ biết thở dài, cúi gằm mặt,đầu không dám ngẩng lên. Cậu đương nhiên biết An Nhiên quan trọng đối với Chu Bằng ra sao, nhưng khả năng của cậu có hạn. Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809130/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.