Tại Thiên Uy, cả công ty đang hỗn loạn vì không liên lạc được với An Nhiên. Không còn cách nào khác, Thiên Bảo phải tự mình gánh vác phần việc còn dang dở của cô.
Cũng may những tư liệu của sản phẩm đều lưu trong máy tính của anh. Từ khi bắt đầu thay đổi sản phẩm của dự án hợp tác, anh đã kiểm soát nghiêm túc tất cả các khâu nên vẫn theo sát tiến độ.
Đức Minh chép miệng lẽo đẽo đi lại phía sau anh:
-Cậu có cần phải liều mạng thế không? Mỗi một dự án này đâu làm cho Thiên Uy phá sản?
-Cậu im miệng đi. Nói nhiều thế làm gì? Cậu đi giúp ba cậu một tay việc sát nhập công ty. Tớ phải làm việc. Không rảnh tiếp kẻ nhiều lời như cậu.
-Tớ chỉ là có lòng tốt đến cảnh báo Cậu. Nếu cậu còn muốn sống thêm vài năm thì nên quan tâm một chút tới cái mạng quèn của cậu. Nếu không....
Thiên Bảo chép miệng, cau mày nhìn Đức Minh:
-Làm sao tớ có thể chơi với cậu chừng đó năm được nhỉ? Cậu nhanh cút đi cho tớ.
Đức Minh cười to khi nhìn thấy vẻ mặt cau có khó chịu của Thiên Bảo:
-Thư giãn đi, càng tức giận càng nhanh chết. Đến lúc đó xem cậu còn mắng tớ được nữa không. Đồ vô ơn nhà cậu.
Mắng xong thì vội vàng chạy đi. Nếu không sợ rằng cái mạng anh bị tên đó xử trước.
Đức Minh đi khỏi, Thiên Bảo cũng không thể tập trung làm việc tiếp được. Chỉ được vài phút, cánh cửa phòng một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809089/chuong-50.html