Chu Bằng mang bữa ăn sáng vào phòng cho An Nhiên. Đập vào mắt hắn là cái cổ chân bầm tím của cô, có chỗ còn rướm máu nữa.
-Em là đang muốn làm gì hả?
Trong tim hắn nhói đau, lòng dâng lên một cảm giác chua xót thê lương. Vì muốn trốn tránh hắn, muốn đến bên cạnh Thiên Bảo, cô không ngại tổn hại bản thân mình.
-Anh tháo cái thứ này ra cho tôi.
An Nhiên tiếp tục giằng co với sợi xích. Cô là con người, không phải động vật để bị đối xử thế này. Dù trên danh nghĩa, Chu Bằng là chồng của cô, nhưng hắn cũng không có tư cách tước đi sự tự do của cô.
Chu Bằng đặt khay thức ăn xuống bên giường, gằn giọng:
-Đừng hòng.
Cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện cô không ngừng muốn thoát khỏi hắn, nghĩ đến chuyện cô trở lại bên cạnh Thiên Bảo, cũng có thể cô biết chuyện An Bình. Rồi ba người họ đoàn tụ hạnh phúc, hắn không thể kìm nén tức giận.
-Em quên Thiên Bảo đi. Chúng ta.. cưới nhau nhé?
-Anh đừng có mơ. Anh lấy quyền gì mà lấy đi tự do của tôi? Mau thả tôi ra. Tôi sẽ kiện anh tội giam giữ người trái phép.
An Nhiên hét lên, một tay hất tung bữa ăn sáng mà Chu Bằng vừa mang lên. Tiếng loảng xoảng vỡ chén đĩa lại càng làm cho bầu không khí trong phòng trở nên quỷ dị.
Chu Bằng sắc mặt tối sầm. Hai tay hắn chụp lấy hai vai cô lắc mạnh:
-Tôi đã nói rồi. Em đừng có mơ. Có giỏi em tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809087/chuong-51.html