-Thiên Bảo, hãy nói đi, hãy nói gì đi.
An Nhiên vẫn không nỡ ra tay. Thả con dao trong tay xuống, cô càng khóc thê lương hơn. Tim cô đau như bị ai bóp nát. Đau, đau đớn quá. Sự yên lặng của anh làm tâm cô như rơi xuống vực sâu.
Hóa ra anh chấp nhận yêu cô, chăm sóc cho cô, đối xử tốt với cô là do anh cảm thấy có lỗi sao? Hóa ra anh không hề thật lòng yêu cô. Hóa ra những ngày tháng hạnh phúc vừa qua chỉ là do cô ngộ nhận. Chỉ như vậy mà anh muốn chuộc tội của mình sao? Hai mạng người. Là hai mạng người cơ đấy.
Thiên Bảo chỉ nhẹ nhàng mỉm cười yếu ớt, cũng không màng đến vết thương đang chảy máu của mình, chỉ đứng yên chăm chăm nhìn cô. Anh không tức giận, chỉ là cố nén chua xót trong lòng để nở ra một nụ cười hạnh phúc trước mặt cô.
Anh biết rõ tính khí của cô. Cô đã lựa chọn tin tưởng Chu Bằng, có nghĩa là đã phán cho anh tội chết, không cho anh một cơ hội trở mình nào. An Nhiên, em thật tàn nhẫn đến vậy sao?
-Nếu anh nói, em tin sao?
Mưu kế của Chu Bằng đúng là âm hiểm. Một kích đã khiến cho anh trở tay không kịp.
-Anh không nói, làm sao tôi tin được chứ? Ngay cả Thiên Phúc là em trai anh, anh cũng không tha mà, không phải sao? Thiên Bảo, hãy thành thật với tôi đi. Lý do gì anh giết chết cha mẹ tôi tàn nhẫn đến thế? Lý do gì anh thay đổi thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809045/chuong-68.html