Edit: Ryal
Tay Uông Thịnh dùng sức rất mạnh, hắn đã từng tưởng tượng vô số lần, cuối cùng cũng đợi được tới ngày mình có thể thực sự chạm vào Thi Hạ Dương.
Hắn thành thạo ve vuốt nó, khiến một Thi Hạ Dương quanh năm chỉ biết chơi game mà rất ít khi tự xử không chịu đựng nổi.
Bình thường Thi Hạ Dương chẳng sợ trời mà cũng không sợ đất, giờ lại biến thành nhóc mèo chảy nước, chẳng làm được gì ngoài rên meo meo đầy đáng thương.
Cậu dựa vào lòng Uông Thịnh, cảm nhận sự kích thích xưa nay chưa từng thấy, một bên tai đầy tiếng đàn ông rên rỉ, một bên tai như trúng tà mà cuống cuồng níu lấy những hơi thở gợi cảm vô cùng của Uông Thịnh.
Đều là bạn cùng lứa cả, sao Uông Thịnh lại gợi cảm đến thế?
Thi Hạ Dương ngửi thấy mùi hương trên người hắn - rõ ràng chỉ là mùi bột giặt bình thường thôi, nhưng thêm chút mồ hôi vào là tất cả đều đổi khác.
Không phải kiểu chua lòm khó ngửi, mà là...
Đầu óc Thi Hạ Dương trống rỗng, cậu không nghĩ nổi nó là gì nữa. Chỉ biết nó mê hoặc trái tim cậu, chiếm trọn cả linh hồn nhỏ bé, đến mức cậu càng lúc càng bối rối, thằng nhỏ càng lúc càng cứng hơn.
Lực tay của Uông Thịnh khiến cậu rất thoải mái, lúc nhanh lúc chậm, khi chặt khi lơi; có đôi khi hắn vuốt mấy cái vừa nhanh vừa mạnh, khiến Thi Hạ Dương không nhịn được mà rên "A a".
Tiếng rên ấy không lớn, chỉ mình Uông Thịnh nghe được mà thôi.
Tiếng rên xuân tình.
Uông Thịnh tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/226469/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.