Thi Hạ Dương: "Xì, cả thế giới này ai chả thích tôi!".
Cậu nhân thể nhéo mông Uông Thịnh một cái, rồi chạy.
Uông Thịnh đứng nhìn bóng lưng cậu, bất đắc dĩ cười cười, thảnh thơi tiếp bước.
Thi Hạ Dương chẳng nói, nhưng Uông Thịnh nghĩ tên nhóc này thích mình. Giữa hai đứa có những khoảnh khắc bé nhỏ mà không ai khác hiểu hay chú ý đến được.
Ví dụ như, khi Uông Thịnh bước vào phòng học, hắn sẽ nhìn dãy cuối lớp đầu tiên. Và Thi Hạ Dương chắc chắn cũng sẽ nhìn sang trước cả khi hắn bước vào.
Sự ăn ý ấy chẳng ai hay biết.
Ví dụ như trong tiết thể dục, Uông Thịnh chỉ cần đứng một chỗ nhìn Thi Hạ Dương trong sân chằm chằm một chốc. Cậu phát hiện thì sẽ vờ như không có gì mà lén chuồn ra ngoài, đi một vòng, quành ra sau khu dạy học để hôn hắn.
Những câu chuyện nhiều vô số kể ấy chỉ được ghi lại trong cuốn tự truyện bí mật của Thi Hạ Dương và Uông Thịnh mà thôi.
Lúc đầu Thi Hạ Dương tỏ vẻ không hề để tâm, dù là với mối quan hệ giữa hai đứa hay là với việc học.
Nhưng khi thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, khi mùa hè bước tới đoạn kết, khi chiếc lá thu đầu tiên chạm đất... Thi Hạ Dương tựa người vào cửa sổ nhà Uông Thịnh, người phía sau vừa rút ra ngoài, cậu đã hỏi: "Chồng ơi, anh nghĩ năm tới mình còn được bên nhau không?".
Câu hỏi ấy khiến Uông Thịnh đâm lo.
Bên nhau theo kiểu nào?
Hắn cũng không dám hỏi.
Bởi câu hỏi ắt phải có câu trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1062026/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.