Dỗ ngon dỗ ngọt cũng không ăn thua, phải không? Ta mặt không cảm xúc, hốt sạch phần hạt dưa còn lại vào túi thơm.
Sau đó ngồi thẳng vào lòng hắn, choàng tay qua cổ, cúi đầu hôn thẳng lên miệng hắn!
Hu hu, hạt dưa ngũ vị của ta, thơm thế kia.
Xếp hàng cả nửa canh giờ mới mua được, vậy mà bị tên nam nhân này phá sạch!
Triệu Túc muốn đẩy ta ra, nhưng ta không cho, ta vì hạt dưa mà liều mạng!
Chúng ta dây dưa một hồi, ta hôn đến mức thở không ra hơi.
Triệu Túc bất đắc dĩ, khẽ véo tai ta để dỗ dành.
Hắn không như ta thô lỗ, chỉ nhẹ nhàng, từ tốn hôn lại.
Ta chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, như thể mình là một trái đào căng mọng, bị hắn từ tốn thưởng thức.
Đến khi hắn buông ta ra, liền chỉ ra ngoài cửa: "Thanh Phong tới rồi."
Ta ngoảnh đầu nhìn, không biết từ lúc nào Thanh Phong đã hiện hồn nơi đó.
"Đến thì đến, có gì đâu mà lạ."
Ta nói thản nhiên. Không phải chưa từng thấy.
Triệu Túc véo má ta, khẽ thở dài: "Không biết xấu hổ là gì à?"
Ta cười hì hì: "Phu quân, vậy chàng có đồng ý cho thiếp vào thư viện hay chưa?"
Ta còn định tranh thủ hôn thêm mấy cái nữa.
Hồng Trần Vô Định
Không ngờ Triệu Túc đẩy ta ra, khó hiểu xoay người, kéo lại vạt áo.
Phải mất một lúc hắn mới lấy lại bình tĩnh, bất đắc dĩ nói:
"Lộc Minh thư viện còn ba tháng nữa mới bắt đầu chiêu sinh. Dù ta viết thư tiến cử, mà nếu thành tích của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-luong-duyen/5016221/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.