Edit: Mẫn Mẫn (sweetjimin1310).
Beta: Lan Lan
Tâm tính tốt cũng không thể kháng nổi loại tình huống giống như đi tàu lượn siêu tốc này, Diệp Nam Kỳ im lặng một lát mới kìm nén được cảm xúc muốn bùng nổ, giọng điệu (vẫn còn tính là bình tĩnh) hỏi: “Sao lại thế?”
Văn Sâm lo cậu tức điên, cẩn thận nói: “Vốn dĩ sáng nay đã gọi điện thoại tới, nói hợp đồng đã được chuẩn bị xong, đạo diễn bảo đã chọn cậu rồi —— ai biết buổi tối gọi lại ngại ngùng bảo gọi nhầm số, thật ra đã chọn được người khác.” Anh vừa nói vừa đập bàn một cái, tức giận không nhẹ, “Chẳng lẽ đang chơi chúng ta?!”
Diệp Nam Kỳ xoa xoa huyệt Thái Dương, cưỡng chế bản thân bình tĩnh lại: “Chọn ai?”
Văn Sâm đã hỏi ra, lập tức trả lời: “Là tiểu thịt tươi ngày đó cậu đụng phải ấy, tên là Lý Tuy, kỹ thuật diễn sứt sẹo, đạo diễn mù rồi mới chọn cậu ta.”
Lúc trước Diệp Nam Kỳ cũng gặp qua không ít chuyện bị đoạt vai diễn, nhưng vẫn là lần đầu tiên bị cướp trắng trợn đúng lúc chuẩn bị thành công, loại cảm giác này không thua gì chơi trò xếp gỗ, chỉ cần một miếng gỗ nữa là hoàn thành, lại bị người ta nhẹ nhàng đẩy cho một cái, tất cả đều sập hết.
Cậu sắc mặt nặng nề, muốn nuốt xuống cục tức này thật sự khó.
Huống chi cậu không lý do nén giận.
Văn Sâm nghe được không ít, là người đại diện của Lý Tuy nhúng tay vào, người đại diện kia hình như thông qua các loại quan hệ, mời người đầu tư đi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tinh-dich-ket-hon-cung-tinh-dich/1320441/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.