9,
Sau khi Giang Kiệt đi công tác, chuyện của Hứa Giai được lên Hotsearch.
Dưa lớn của hào môn, được cư dân mạng nhiệt liệt thảo luận.
Hứa Triệt chắc đã bận đến tối tăm mặt mày, anh ta không còn xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Cuộc sống của tôi cũng yên bình hơn.
Vào cuối kì học, cuộc bình chọn giáo viên ưu tú bắt đầu.
Mỗi trường chỉ có một người duy nhất.
Theo như dự tính trước, nhà trường định đề cử tôi.
Kết quả vào ngày công bố, lại trở thành Lưu Anh.
Lãnh đạo trường khó xử, nói chuyện với tôi và nói rằng đó là do cấp trên quyết định.
Lý do là gì, trong lòng mọi người đều biết.
Ra khỏi văn phòng, tôi thấy Lưu Anh.
Chúng tôi đã không liên lạc từ sau hôm cô ta cho tôi xem bức ảnh.
Lưu Anh khẽ khịt mũi bên cạnh tôi, lướt qua mà không nói gì.
Nhưng đến ban đêm cùng Giang Kiệt call video, tôi vẫn không nhịn được làm nũng.
Tôi méo miệng, ngăn cho mình không khóc.
Giang Kiệt nhìn ra tôi không thích hợp hỏi tôi “Sao vậy?”
Tôi không muốn anh ấy lo lắng: “Em xem phim, hơi sợ hãi một chút.”
Giang Kiệt cười: “Ngốc nghếch.”
Sau khi tắt điện thoại, tôi tự vỗ vỗ mặt mình.
Tự cười nhạo bản thân càng ngày càng dễ khóc.
Đời trước, cha tôi đi tù oan, mẹ bị bệnh nặng, tôi kiên cường không hề rơi nước mắt.
Nhưng từ khi gặp Giang Kiệt, tôi rất hay khóc trước mặt anh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-yeu-dinh-thap-tam/2714131/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.