“Mẹ ơi, mẹ ơi, ba không đưa đồ chơi cho con chơi.”
“Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ mau mau mắng ba đi, mẹ mắng ba đi.”
Trong phòng làm việc trên lầu hai, Đường Tâm cố gắng tập trung làm việc thì một bé gái dễ thương, xinh đẹp xuất hiện trước mắt cô.
Đường Tâm lập tức bỏ công việc trong tay xuống, xoay người, ôm bé vào trong lòng mình.
“Sao thế? Con sao vậy?”
Đường Tâm nhìn thấy con gái cưng làm nũng với mình thì lập tức tan chảy, những bận rộn phiền não trong công việc trước đó đều tan vào hư vô: “Cục cưng của mẹ sao vậy nè, ba bắt nạt con sao?”
Cô nhìn thấy bóng dáng cao lớn đang đứng ở cửa, miệng bé khẽ “Hứ” một tiếng, rồi bé vùi đầu nhỏ vào trong ngực của mẹ, vặn vẹo cơ thể múp míp, nũng nịu nói: “Mẹ ơi, mẹ mua cho con cây đàn dương cầm nhỏ để chơi đi. Ba không mua cho con chơi, con muốn chơi, con muốn chơi mà.”
Đường Tâm buồn cười hôn con gái cưng một cái, còn chưa kịp nói thêm gì thì Thương Yến Thời đã trách móc: “Thương Ngữ Trúc, đừng làm phiền mẹ. Mẹ còn bận việc.”
“Con không muốn, con không muốn. Con muốn mẹ. Ba không chơi dương cầm với con, con muốn mẹ.”
Đường Tâm thấy con gái khóc sướt mướt, không đành lòng, nói: “Có chuyện gì vậy?”
Cùng chính vào lúc này, Đường Tâm mới biết được, thì ra là con gái cưng của hai người họ vẫn mãi đi vòng quanh cây đàn dương cầm trong lúc Thương Yến Thời họp video.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-moi-hon/3679137/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.