Chương trước
Chương sau
Hoa Châu Du đã đi rồi.
Hoa Ngọc Thành hỏi: "Sách đâu rồi dì?"
Sách của vợ anh, anh còn chưa kịp nhìn.
Hiện tại không thể chờ được nữa muốn dấu hết đi đọc một mình.
Dì Ngô nói: "Đều bị đại tiểu thư cầm đi hết rồi."
"..."
Cao Thanh Thu nhìn thấy trán Hoa Ngọc Thành giật giật một cái.
Lại dám cầm toàn bộ đi!
Đây thật sự là chị ruột của anh sao!
Một quyển cũng không để lại cho anh.
Hoa Ngọc Thành nhanh chóng lấy điện thoại gọi qua.
Hoa Châu Du ở trên xe nhận điện thoại của anh, "Sao thế?"
"Chị mang toàn bộ sách của em đi rồi hả?" Hoa Ngọc Thành đè nén lửa giận.
Hoa Châu Du cách điện thoại, nói: "Ừ, mẹ cũng muốn đọc, chị mang về cho bọn họ cùng đọc."
"Trả hết lại cho em nhanh." Vợ của anh viết sách, hơn nữa còn viết về anh!
Hoa Châu Du cười nói: "chị thấy em không hề quan tâm, còn tưởng rằng em không muốn xem! Muốn lấy lại thì tự đến mà lấy. Chị còn phải lái xe, cúp đây!"
Nói xong Hoa Châu Du cũng không đợi anh trả lời, trực tiếp cúp máy.
Cao Thanh Thu nhìn thấy bộ dạng quấn quít của Hoa Ngọc Thành, chẳng những không thương tiếc anh, ngược lại cảm thấy rất thú vị.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu một cái.
Cao Thanh Thu sợ anh nhìn ra cô đang cười trên nỗi đau của anh, lấy lòng nói: "Đừng nóng chị ấy thích thì cứ để chị ấy cầm đi! hai ngày nữa sách của em xuất bản đại trà rồi."
"Lúc nào?"
"Biên tập nói sách đã xuất sẵn cho các cửa hàng sách lớn rồi... Nhưng mà phải chờ mấy ngày nữa mới chính thức lên kệ."
"Quá lâu."
"..."
Nhà họ Hoa
Bà Hoa ngồi ở trên ghế sa lon, cầm sách Hoa Châu Du mang về, yêu thích đến nỗi không buông tay, còn có chút không dám tin, "Thật sự là Tiểu Thu viết sao?"
"Đương nhiên rồi! Làm sao là giả được. Con bé này thật là khiêm tốn, lại giấu mọi người lâu như vậy."
Bà Hoa hưng phấn nói: "Tiểu Thu nhà mình thật là lợi hại."
Luôn cảm thấy rất vẻ vang.
Hoa Châu Du không nhịn được tán dương: "Đúng thật,con bé vừa nghe lời, lại hiểu chuyện, còn có bản lĩnh riêng của mình."
Cũng khó trách Đinh Cẩn đến bây giờ vẫn còn không buông bỏ được chấp niệm với Cao Thanh Thu.
Ông Hoa từ trên nhà đi xuống, bà Hoa vội vàng đem sách cho ông nhìn, "ông nhìn xem, là sách Tiểu Thu viết đấy! Con bé giỏi quá đi mất!"
Bình thường vẫn coi cô là trẻ con mà đối đãi, làm sao cũng không nghĩ tới Cao Thanh Thu lại có tiền đồ như vậy.
Ông Hoa cũng gật đầu một cái: "Nha đầu này không tệ."
Hiểu chuyện lại giỏi Giang, làm cho người ta không tìm ra được khuyết điểm.
Chuyện Cao Thanh Thu ra sách, làm cho cả nhà đều nhìn cô với cặp mắt khác xưa.
Buổi tối Đinh Cẩn từ chiến đội về nhà, nhìn thấy Hoa Châu Du đang ngồi ở trên ghế sa lon đọc sách.
Hắn thấy đến kỳ quái, hỏi "Mẹ, mẹ đang xem sách gì vậy?"
Còn xem nghiêm túc như vậy.
Hoa Châu Du có chút kiêu ngạo nói: "Thanh Thu ra sách, mợ con tự viết. Lợi hại quá cơ! Con xem con xem... Sớm biết như vậy mẹ đã sinh con gái rồi."
Đinh Cẩn: "..."
Hắn đi tới, thiếu chút nữa cho là mình nghe lầm.
Mắt nhìn chằm chằm sách trong tay Hoa Châu Du, "Cao Thanh Thu?"
"Không phải là mợ con thì còn có thể là ai?" Hoa Châu Du ngồi dậy, nói: "Viết hay quá đi mất, mẹ đọc mà không muốn dừng lại."
Đinh Cẩn cầm lấy cuốn sách, nhìn một cái, thấy tên tác giả sửng sốt, tác giả là Nhất Thế Trường An, Cao Thanh Thu lại là Nhất Thế Trường An!
Nói như vậy,người lúc trước ở trên mạng vạch mặt Vũ Minh Hân cũng là cô?
Hắn nghĩ sao cũng không nghĩ ra vì sao đối phương lại nhằm vào Vũ Minh Hân, không nghĩ tới, lại là Cao Thanh Thu.
hiện tại Nhất Thế Trường An ở trường học chính là nữ thần, sinh viên nam thì không nói làm gì, còn sinh viên nữ thì đều là fan não tàn của tác giả này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.