Chương trước
Chương sau
Tả Dục cũng không hiểu nổi: “Cao Thanh Thu, cậu đã nói gì với Đinh Cẩn? Cậu ta tức giận uống rượu cả đêm.”
Ctt nhếch khóe miệng: “anh ta thích là được.”
Cô không thấy thái độ của mình với anh ta có gì sai.
Giờ đã chia tay rồi, đương nhiên khiến Đinh Cẩn càng ghét cô càng tốt.
Thực chất thì hôm nay Đinh Cẩn tìm cô, khiến cô cũng kinh ngạc.
trước đây cùng anh ta yêu đương, cũng chưa thấy bộ dạng không cần tự tôn của anh ta như thế, mà nay, cô thì đã kết hôn, anh ta còn nói những lời kia.
Cô có thể làm gì được?
Lại không thể hồi đáp hắn thứ gì.
Phản ứng hiện tại của Đinh Cẩn, ngược lại chính là phản ứng cô muốn thấy.
Cao Thanh Thu trả lời a Tả Dục, ngẩng đầu lên, đột nhiên phát hiện ánh mắt của Hoa Ngọc Thành, đang nhìn chằm điện thoại của cô.
Anh... Hình như vừa nhìn thấy ảnh Tả Dục vừa gửi cho cô.
Bởi vì chuyện trước đây của cô và Đinh Cẩn nên cô cũng hạn chế nhắc tên Đinh Cẩn trước mặt Hoa Ngọc Thành.
Cho nên, đụng phải ánh mắt của anh, cơ hồ là theo ăng, liền đem điện thoại di động hướng giấu xuống bàn.
Chân mày Hoa Ngọc Thành cau lại một cái, anh nhìn Cao Thanh Thu, không nói gì.
Cao Thanh Thu nhìn bộ dáng này của anh, lại đem điện thoại di động cầm vền bị giải thích một phen với anh.
"Hoa gia, nghe nói tháng này anh tổ chức hôn lễ phải không? Không biết có vinh hạnh tới tham gia dự hôn lễ của anh không?" Người ngồi ở đối diện nói chuyện với Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành gật đầu, "Dĩ nhiên. Ngày mai sẽ gửi thiệp mời qua chỗ anh."
Cao Thanh Thu nhìn tình cảnh trước mắt, không thể làm gì khác hơn là đem chuyện này đè xuống.
Cũng không biết rốt cuộc có thấy hay không, hẳn không có nhìn thấy đi?
Cao Thanh Thu hiện tại chỉ muốn đập chết bản thân, rõ ràng là không có gì, cô tại sao phải dấu?
Như kiểu cô có tật giật mình vậy.
Cơm nước xong, Cao Thanh Thu Hoa Ngọc Thành đi xuống, đứng đợi tài xế lấy xe ở trước cửa nhà hàng.
Chập tối trời bắt đầu đổ mưa, lúc này có chút lạnh.
Cao Thanh Thu chỉ mặc một áo sơ mi, gió thổi một cái, thấy hơi lạnh
Cô tại chỗ giật một cái, mở miệng nói: "Lạnh quá đi mất! Hai người có thấy lạnh không?"
Lý Sơn nói: "Xe sắp đến rồi, chờ một chút. Hai ngày nay trời đổ lạnh, lần sau lúc ra khỏi nhà, phu nhân mặc nhiều áo một chút."
"Không nghĩ tới buổi tối lạnh như vậy! Ban ngày còn nóng lắm mà" Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, phát hiện Hoa Ngọc Thành không tiếp lời của cô, nhìn bộ dạng hiện tại, thật sự là ăn giấm rồi!
Cô biết ngay chú lại ăn giấm mà.
Xem ra lại phải nghĩ biện pháp ôm chân heo to lớn này!
Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành: "chú ơi em lạnh, chú định không cho em mượn áo à?"
Hoa Ngọc Thành và Lý Sơn cũng chỉ mặc tây trang.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, nhìn từ trên xuống dưới, cũng không trả lời Cao Thanh Thu, thoạt nhìn dường như cũng không quan tâm
Không khí liền có chút xấu hổ!
Lý Sơn thấy tình hình không đúng, cũng không biết hai người này bị làm sao, hấp tấp nói: "Nếu không mặc áo của tôi đi!"
Cũng không thể để phu nhân đông cứng đúng không?
Nếu ngã bệnh,Ngài Hoa lại đau lòng, nói xong liền cởi áo ra.
Hoa Ngọc Thành lên tiếng: "Không cần."
Anh đem áo khoác của mình cởi ra, trực tiếp đưa cho Cao Thanh Thu.
Bà xã của anh, làm sao có thể mặc áo của tên đàn ông khác?
Cao Thanh Thu nhìn anh, một mặt nghiêm túc, cẩn thận từng li từng tí nhận lấy áo, "cảm ơn chú."
Còn để ý đến cô là tốt rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.