Chương trước
Chương sau
Cao Thanh Đức nói: "Chị, chờ em đoạt quán quân, em liền đem tiền thưởng đều mua đồ ăn cho chị!"
Cao Thanh Thu nhìn cậu ta, không nhịn được cười một tiếng, "Được."
-
Nhà họ Hoa, Đinh Cẩn cùng Tả Dục chơi trò chơi cả một ngày, sau đó từ phòng Đinh Cẩn đi ra, chuẩn bị ra ngoài.
Đinh Cẩn gần đây đã gây dựng một chiến đội Vương Giả Vinh Quang, mời tuyển thủ nhà nghề tới làm huấn luyện viên, còn ở trên mạng liên lạc mấy tuyển thủ mà anh cảm thấy kỹ thuật rất tốt, Tả Dục cũng là một người trong số đó.
Lúc Trước ở trường học huấn luyện quân sự, hôm nay mới có thời gian, hẹn buổi tối mấy người gặp mặt, hiện tại đang chuẩn bị đi ra ngoài.
Bọn họ lúc xuống lầu, đúng dịp thấy Hoa Ngọc Thành ngồi ở trong phòng khách, Đinh Cẩn nhìn anh, chủ động chào hỏi, "Chào Cậu."
Mặc dù hôm nay lúc ăn cơm, ăn đầy miệng thức ăn chó của Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu, nhưng bình thường, Đinh Cẩn vẫn là rất tôn trọng với Hoa Ngọc Thành.
Hắn thích Cao Thanh Thu, cùng hắn tôn trọng Hoa Ngọc Thành, đây là hai chuyện khác nhau.
Hoa Ngọc Thành nhìn Đinh Cẩn một cái, ánh mắt rơi vào trên người Tả Dục, "Muốn đi ra ngoài?"
Tả Dục hiện tại đã biết quan hệ của Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành, nhớ tới hành động đi tìm đường chết của mình hôm nay ở trên ghế sa lon, bị Hoa Ngọc Thành nhìn một cái, càng là ngay cả nói chuyện cũng trở nên lắp bắp lên, "chú... Hoa."
Hoa Ngọc Thành đáy mắt lạnh giá, trên mặt lại nở nụ cười, "Nghe nói cậu ở trong trường học, cùng vợ tôi quan hệ rất tốt?"
nụ cười này của anh, càng làm Tả Dục run bắn cả người, trước làm sao không có phát hiện, Hoa Ngọc Thành đáng sợ như vậy?
Cậu ta lập tức nói: "cháu... Cháu cùng với cô ấy không quen, không quen!"
Cậu ta có cảm giác, nếu như mình nói, cùng Cao Thanh Thu quan hệ tốt, sẽ chết rất thảm đây?
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, nói: " Thanh Thu ở trong trường học, liền làm phiền cậu chiếu cố."
"Không dám không dám!" Tả Dục chột dạ nói, vui mừng hôm nay ở trong phòng khách, Đinh Cẩn xuất hiện, kịp thời đem cậu ta kéo đi rồi, không để cho cậu ta tiếp tục nói linh tinh với Cao Thanh Thu.
Nếu không, cậu ta hoài nghi mình cuối cùng chết thế nào cũng không biết.
Từ phòng khách đi ra, hai người lên xe, Tả Dục nói với Đinh Cẩn: "Cậu của cậu thật là đáng sợ a!"
Chẳng qua là cùng anh nói hai câu, Tả Dục sắp bị dọa điếng người rồi.
Đinh Cẩn nghe xong lời của Tả Dục, nhếch lên khóe miệng, "..."
Đối với cái vấn đề này, hắn thấu hiểu rất rõ!
-
Cao Thanh Thu cùng Cao Thanh Đức cơm nước xong trở về, Nhà họ Hoa đã ăn cơm tooits rồi, cô lên lầu, trở về phòng, trong căn phòng không có mở đèn.
Cô mở đèn, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành ngồi ngủ trên ghế sa lon rồi.
Trong phòng máy điều hòa không khí còn mở, có chút lạnh, anh lại không đắp chăn.
Cao Thanh Thu vội vàng qua đi lấy chăn đắp cho anh...
Cũng không biết Ngài Lý đang làm gì, làm sao có thể mặc kệ anh nằm ở đây?
Cao Thanh Thu mới vừa đắp xong chăn cho Hoa Ngọc Thành, tay còn chưa kịp rút ra, liền bị Hoa Ngọc Thành nắm lấy.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, "chú tỉnh rồi à?"
"Trở về rồi?" đôi con người đen láy của Hoa Ngọc Thành nhìn cô, ánh mắt rất ôn nhu.
Nhìn thấy cô trở lại, anh, rất vui.
Cao Thanh Thu nói: "vâng, cơm nước xong trở về. Chú tại sao không lên trên giường? Ngủ ở chỗ này bị bệnh làm sao bây giờ?"
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, thản nhiên mà đáp: "Chờ em."
Mặc dù chỉ có hai chữ, lại làm cho trong lòng Cao Thanh Thu ấm áp.
mình mỗi lần ra ngoài, lại có người ở nhà bên trong chờ đợi, đây là chuyện hạnh phúc dường nào?
Cao Thanh Thu nói: "chú nghiêm túc một chút, đừng nói đùa. Em nói với chú nghiêm túc đấy."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.