Chương trước
Chương sau
Hôm nay là ngày đã hẹn ba mẹ Hoa Ngọc Thành ăn bữa cơm, nên Cao Thanh Thu thức dậy rất sớm để đón ba mẹ.
Nghĩ đến việc ba mẹ sẽ ăn cơm với ba mẹ Hoa Ngọc Thành, cả đêm qua Cao Thanh Thu ngủ không ngon.
Bà Cao trừng mắt nhìn Cao Thanh Thu, nghĩ đến việc Cao Thanh Thu bởi vì chọc giận bà mà tự mình tìm người gả đi, trong lòng bà Cao vô cùng giận dữ.
Cơn giận này dù đã qua một tuần vẫn chừa bớt giận chút nào.
Xem thấy bộ dáng không quá thân thiện của mẹ Cao, Cao Thanh Thu lấy lòng nói: “Người nhà bọn họ đều là người tốt, đợi chút nữa gặp mặt nhau, thái độ của mẹ có thể tốt hơn một chút được không?”
Cao Thanh Thu thật sự sợ mẹ Cao không nể mặt mũi người ta, trở về không chỉ khiến nhà họ Hoa khó chịu, mà cô cũng không vui gì.
Mẹ Cao khó chịu nói: “Tôi nuôi chị nhiều năm như vậy, chị liền đứng về phía người ta”
Cao Thanh Thu nói: “ngày hôm đó không phải thái độ của mẹ đối với nhà họ Trần rất tốt đó sao?”
Trần Viễn và bà Trần rõ ràng hơi có chút xem thường nhà cô, vậy mà thái độ của mẹ Cao lại tốt đến như vậy.
Cao Thanh Thu suy nghĩ, ba Hoa và mẹ Hoa là người rất hòa nhã, khiến mẹ mình đối xử tốt với họ một chút, khó lắm hay sao?
Mẹ Cao tức giận nhìn Cao Thanh Thu: “chị còn dám nói việc hôm đó! Sao Chị không nghĩ chị đã đối xử với tôi ra sao vào hôm đó.”
“Vâng, thái độ hôm ấy của con không được tốt, không nên khiến mẹ khó xử trước mặt nhà họ Trần, nhưng sao mẹ không nghĩ lại đi, nếu hôm ấy con không nói rõ ràng thì mẹ liền đáp ứng người ta, con thì đã ở bên người khác, không phải càng khiến mẹ khó xử hơn sao?”
Bây giờ muốn cầu cạnh bà ấy, Cao Thanh Thu cũng không tranh cãi gì.
“...” mẹ Cao trừng mắt nhìn Cao Thanh Thu, không nói gì nữa.
Thì thôi, dù sao đã đến đây rồi
Bước ra trạm cao tốc, điện thoại từ Hoa Ngọc Thành đã vang lên: “Bọn họ đã đến chưa?”
Cao Thanh Thu nói: “đã đến rồi ạ, rất nhanh sẽ đến chỗ chú.”
Địa điểm ăn cơm là một tiệm lẩu, nơi này do Hoa Châu Du chọn, Hoa Châu Du rất hiểu ý, biết gia cảnh nhà Cao Thanh Thu không tốt, sợ đến nhà hàng năm sao hay nhà hàng tây sẽ khiến ba mẹ Cao Thanh Thu không dễ chịu, cho nên đã đặc biệt chọn nơi đây.
Cao Thanh Thu mới tới cửa liền nhìn đến Hoa Châu Du: “ Chị.”
Hoa Châu Du cười, tầm mắt dừng trên người ông bà Cao, nhiệt tình nói: “là bác trai bác gái đúng không ạ, đi đường xa như vậy, cực khổ rồi ạ.”
Hôm nay Hoa Châu Du ăn mặc rất điệu thấp, một chiếc váy dài đen, vừa đoan trang lại trịnh trọng.
Mẹ Cao vừa thấy Hoa Châu Du liền đáp một tiếng, không nhiệt tình gì cho cam.
Hoa Châu Du cũng không để ý gì, đi phía trước dẫn bọn họ vào phòng bao.
Cao Thanh Thu nhìn mẹ Cao, khẽ nói: “Mẹ...nhiệt tình hơn một chút có được không? Làm như người ta thiếu tiền mẹ vậy.“
“...”
Hoa Châu Du vừa dẫn cả nhà Cao Thanh Thu đến phòng bao liền nói: “Ba, mẹ, bọn họ đến rồi ạ.”
Ba mẹ Hoa Ngọc Thành vội đứng lên, thái độ bọn họ vô cùng tốt, bà Hoa một chút kiêu ngạo cũng không có, lo ba mẹ Cao Thanh Thu không được tự nhiên, trong lòng sẽ khó chịu.
Bà Hoa cười nói: “nhanh ngồi xuống đây, đường xa như vậy, cực khổ rồi!”
Thái độ còn tốt hơn so với thái độ bà Cao đối với mẹ con nhà họ Trần nữa.
Bà Cao nhìn một vòng số người trong phòng, thấy ông Hoa, bà Hoa, còn có...Hoa Ngọc Thành ngồi trên xe lăn.
Hoa Ngọc Thành nói: “hai bác khỏe ạ.”
Bà Cao cũng chưa gặp qua Hoa Ngọc Thành, luôn cho rằng người lừa Cao Thanh Thu bỏ đi là Lý Sơn, nên cũng không để ý đến Hoa Ngọc Thành.
Bà ta nói: “Không cần khách sáo như vậy.”
Sau đó cùng ông Cao ngồi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.