Lâm Triệt vội đóng cửa lại, nhìn Cố Tĩnh Trạch bên trong: "Anh làm sao vậy?".
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày trừng mắt cô: "Anh nói em đi ra ngoài".
“Không đi, anh không nói anh rốt cuộc bị sao vậy thì em không đi". Lâm Triệt nói, đi vào, nghênh ngang đi tới trước mặt Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch lạnh mặt nhìn Lâm Triệt bước vào: “Em có chút rụt rè của phụ nữ được không, anh đã nói em đi ra ngoài!".
“Nói em cút em cũng nghe không dưới mấy chục lần". Lâm Triệt là mặt dày mày dạn ngồi xuống, ngồi ở trên một cái thiết bị tập thể hình không biết là gì, đôi mắt liếc cơ bắp trên người Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch tú thủy mi hợp lại nhướng mày, một đôi đen nhánh mắt, nhiễm lửa giận, giống như là lập loè ánh lửa, sắp lửa cháy lan ra đồng cỏ, yên lặng phẫn nộ.
“Em ép anh ném văng em ra có phải không?". Cố Tĩnh Trạch hung hăng nhìn cô.
Lâm Triệt nhìn ánh mắt đỏ đậm của anh có chút lo lắng, khuôn mặt nhỏ cũng dừng ở nơi đó, bình tĩnh nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Cố Tĩnh Trạch, em tới giải thích với anh, không phải là em đến sân bay đón bạn sao, anh không cần thiết phải tức giận như vậy, tuy rằng em là vợ của anh, nhưng đó vẫn là cá nhân của em, em có quyền lợi kết giao với bạn của mình, không phải chúng ta đã nói, chúng ta không can thiệp đối phương sao".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Không can thiệp đối phương? Đúng vậy, không can thiệp, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315286/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.