Lâm Triệt bĩu môi, quay đầu đi nói: "Ai kêu lòng dạ anh ấy quá hẹp hòi, tôi chơi với bạn tôi cũng không được".
Trần Vũ Thịnh nói: "Cậu ta cũng là quan tâm cô mà".
“Không có khả năng, là vì anh ta lòng dạ hẹp hòi".
“Ai bảo cô cho cậu ta leo cây, bà Cố của tôi, cậu ta chính là Cố Tĩnh Trạch, cô hỏi hết thành phố B đi, ai dám để Cố Tĩnh Trạch leo cây".
Lâm Triệt ngẫm lại, ngay từ đầu Cố Tĩnh Trạch là muốn giúp cô xem vết thương, mới có thể bắt cô trở về, tuy rằng thái độ hơi ác liệt, nhưng mà tâm vẫn tốt.
Vì thế thái độ mềm vài phần, nhìn Trần Vũ Thịnh, lẩm bẩm nói: "Ai kêu anh ấy nói chuyện khó nghe…… Nhưng mà". Ngẩng đầu lên, cô chột dạ nhìn anh: "Tôi là người thứ nhất cho anh ấy leo cây?".
“Cũng không phải người thứ nhất". Trần Vũ Thịnh nói.
“Vậy…… Lúc trước người chọc anh ấy tức giận, giờ họ thế nào rồi?".
“Đều đã biến mất khỏi thành phố B, sau đó thế nào, tôi cũng không biết đâu".
“……”
Nghiêm trọng như vậy.
Người đàn ông này lòng dạ cũng quá hẹp hòi.
Trần Vũ Thịnh nói: "Hiện tại cậu ta giam mình ở phòng tập thể hình không chịu ra, cho nên tôi mới khẩn cấp lại đây tìm cô, bảo cô nhanh trở về".
“A…… Chúng ta đưa cô ấy về trước đi".
“Thôi, vị tiểu thư này cứ giao cho tôi đi, cô đi về trước".
“À, cũng được, đây là Thẩm Thản Nhiên, ở tiểu khu Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315284/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.