Biểu tình của Cố Tĩnh Trạch có chút hồ nghi, cầm lấy giấy tờ nhìn một lượt, ánh mắt theo đó mà trở nên khác thường.
Vốn dĩ anh không để ý đến phương diện tiền bạc lâm, Mạc Huệ Linh xài bao nhiêu tiền, anh cũng chưa từng so đo.
Nhưng mà, nhìn thấy tờ giấy vẫn không khỏi có chút kinh ngạc.
Mạc Huệ Linh ở chỗ này tới tới lui lui tiêu hơn một ngàn vạn, nhưng từ trước tới giờ anh lại không hay biết.
Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên: "Sau này Mạc tiểu thư tới, không được tính hóa đơn vào thẻ của tôi”.
Giám đốc vừa nghe, hiểu rõ gật gật đầu: "Vâng, Cố tiên sinh, như vậy lúc trước……”
Cố Tĩnh Trạch nhìn nhìn, nói: "Tiền lúc trước sẽ trả.”
Trong lòng Cố Tĩnh Trạch có chút tức giận, Huệ Linh này, tiêu tiền quá phung phí.
Mấu chốt là, cô trước nay chưa từng nói với anh, liền tính hết hóa đơn này lên người anh.
Anh không phải không cho cô tiêu tiền, chỉ là cảm thấy rất lãng phí, đồ ăn nơi này lại quý, một bữa cơm mấy vạn khối cũng không nói gì, nhưng cô lại có thể một lần dùng mấy chục vạn.
Hơn nữa, anh thật sự không thích bị lén gạt như vậy.
Cố Tĩnh Trạch nghĩ, chuyện này cũng coi như là trừng phạt cô một lần, để cô đừng không kiêng nể gì như vậy nữa.
Lâm Triệt ở một bên không khỏi nói: "Như thế nào, cô ấy tiêu rất nhiều tiền?”
Cố Tĩnh Trạch nhìn, cúi đầu suy nghĩ sâu xa, cam chịu.
Lâm Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315244/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.