Cảm thấy nước mắt của Mạc Huệ Linh thấm ướt quần áo mình, Cố Tĩnh Trạch cảm thấy một đở không thoải mái, nhưng mà, nhìn Mạc Huệ Linh khóc trời đất tối tăm, anh vẫn không nỡ đẩy cô ra.
Biết rõ tính tình của Mạc Huệ Linh, nên anh cũng không nói cái gì nữa, bản thân Cố Tĩnh Trạch cũng không biết, mình về sau sẽ có bộ dáng như thế nào, nhưng hiện tại chỉ cảm thấy trong lòng rất loạn, buột miệng thốt ra lời nói như vậy, hiện giờ nhìn thấy Mạc Huệ Linh khóc như thế, trong lòng cũng có chút hối hận, không nên nhất thời xúc động, mà nói chuyện không chút suy nghĩ như thế.
Chỉ là, mới vừa rồi, ý nghĩ “Không ly hôn” đó, đúng là đã từng lướt qua tring đầu.
“Được rồi, đừng khóc, Huệ Linh.”
Mạc Huệ Linh nghe giọng nói mềm mỏng hơn của của, biết mình rốt cuộc ở trong lồng anh cũng chiếm một vị trí quan trọng, lúc này mới chậm rãi khụt khịt, ngừng lại.
Tất nhiên, bọn họ từ nhỏ đã có chút cảm tình, sao có thể bởi vì một Lâm Triệt vừa xuất hiện phá vỡ.
Cố Tĩnh Trạch nói: "Được rồi, em đi ăn cái gì đi, anh muốn đi về trước.”
Mạc Huệ Linh nghe lời gật gật đầu: "Qua mấy ngày nữa là Thất Tịch, em muốn cùng trải qua với anh”.
“Qua mấy ngày nữa là Thất Tịch?”
“Đúng vậy.”
“Nhưng, Huệ Linh, ngày Thất Tịch gia đình anh luôn muốn cùng đi nghỉ phép, chỉ sợ anh không thể cùng em trải qua.”
Mạc Huệ Linh nhớ tới điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315241/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.