Cố Tĩnh Trạch cười nhìn cô đào tẩu.
Lắc đầu thầm nghĩ, Lâm Triệt này, cái khác thì không biết, kỹ xảo chạy trốn càng ngày càng thuần thục.
Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch đã nói sẽ giúp cô, liền thật sự đi tra xét một chút.
Ngày hôm sau, Cố Tĩnh Trạch nói với Lâm Triệt: "Em nói người kia, anh thấy được, là ở bệnh viện, chúng ta có thể qua đó nhìn xem. “
“Phải không? Vậy thật tốt quá, Cố Tĩnh Trạch anh thật tốt".
Lâm Triệt cười ôm cánh tay Cố Tĩnh Trạch kêu lên.
Bệnh viện.
Cha của Du Mẫn Mẫn, Du Khánh Long, đang bồi hồi ở bên ngoài.
Phòng bệnh, tiểu thiếu gia Lục gia Lục Thanh Hồng đang thăm tiểu tình nhân của anh ta, cẩn thận thổi cháo đút cho cô ta: "Na Na, em ăn, cẩn thận một chút, nóng".
“Ông xã, người đàn ông kia còn ở bên ngoài sao? Đuổi ông ta đi được không, ai muốn gặp ông ta, người ghê tởm như vậy".
Lục Thanh Hồng nghiến răng nghiến lợi, ra ngoài, đá một chân lên ngữ Du Khánh Long: "Ông cút cho tôi, nhìn ông liền thấy ghê tởm, hoặc là bắt con gái đảm đương nhà ông gán nợ, hoặc là bắt vợ ông nấu cơm cả đời, tự ông xem, còn ở nơi này năn nỉ cái gì".
“Tôi…… Con gái của tôi không tới”. Du Khánh Long vẻ mặt sầu khổ.
Từ ngày đến công ty tìm cô, Du Mẫn Mẫn đã hoàn toàn không thấy, tìm thế nào cũng tìm không ra, ông cũng thật sự không có biện pháp.
“Vậy ông liền cút cho tôi, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315212/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.