Lâm Triệt vừa ăn, vừa sùng bái nhìn Cố Tĩnh Trạch.
Thật là không nghĩ tới, anh lợi hại như vậy.
Lần đầu tiên nấu ăn, làm dựa thực đơn cũng có thể giống như thực đơn như đúc.
Xem ra chứng cưỡng bách cũng có chút tác dụng.
Lâm Triệt không thể không thừa nhận, Cố Tĩnh Trạch thật là thông minh hơn người, làm cái gì giống cái gì, học cái gì đều có thể nhanh như vậy đã học được.
So sánh với, Lâm Triệt ngốc hơn rất nhiều.
Lâm Triệt không khỏi nghĩ, khó trách anh cứ nói mình ngốc.
Anh ở nơi đó cầm chảo có cán dài, bộ dáng mang tạp dề, rất có loại bộ dáng người đàn ông của gia đình, người đàn ông lớn lên soái khí, bộ dáng mang tạp dề nấu ăn, càng có vẻ mị lực phi phàm, làm người khó có thể kháng cự.
Lâm Triệt nghiêng đầu, thưởng thức một màn tú sắc khả xan này, nâng cằm, xem si mê.
Lại nghe Cố Tĩnh Trạch vừa làm vừa nói: "Kỳ thật chuyện người đại diện của em, cũng dễ giải quyết".
“A?”
“Anh có thể giúp một chút".
“A, được không?”
Lâm Triệt vội nói: "Thật vậy chăng? Vậy thật tốt quá…… Cố Tĩnh Trạch, cảm ơn anh nguyện ý hỗ trợ".
Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại, đạm cười nói: "Em biết, anh muốn cảm ơn, nhưng cho tới bây giờ không phải ngoài miệng".
“……”
Cố Tĩnh Trạch nhanh chóng bày một món khác lên bàn, mới đi tới, nhìn Lâm Triệt, từ phía sau ôm lấy Lâm Triệt.
Lâm Triệt ngẩn người, nghe được Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315210/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.