"Cái gì?" Mạc Huệ Linh không ngờ Lâm Triệt lại dám cãi lại.
Lâm Triệt nói: "Không sai, tôi đã dạo phố với anh ấy, còn tản bộ về nhà nữa, bởi vì trong mắt tôi anh ấy không phải là một người đàn ông nguy hiểm, anh ấy có quyền hưởng thụ cuộc sống, có quyền làm một người đàn ông bình thường, là chồng của tôi, tôi với anh ấy là hai người đã chung chăn chung đệm, giữa quan hệ của hai bọn tôi không có tồn tại cái gọi là thân phận, anh ấy xách đồ giúp tôi, tản bộ cùng tôi, bởi vì chúng tôi là phu thê!"
"Cô...."
"Tôi không hiểu cái nguy hiểm trong lời của cô, bởi vì trong mắt tôi, anh ấy chưa bao giờ một nhân vật lớn cả, ảnh là chồng của tôi!"
Mạc Huệ Linh bị lời nói của Lâm Triệt chọc giận đến mức tím cả mặt.
Lâm Triệt lạnh nhạt hừ một tiếng: "Vì vậy tôi mặc kệ trong mắt cô tôi có thấp kém đến thế nào, nhưng tôi là vợ của Cố Tĩnh Trạch, cuộc sống của tôi cùng Cố Tĩnh Trạch không cần cô động tay vào đâu Mạc đại tiểu thư."
Nói xong, Lâm Tĩnh xoay người đi ra khỏi chỗ này.
Ra ngoài rồi Lâm Triệt mới thở phào nhẹ nhõm, đứng bên cửa nhìn ráng chiều nhuộm hồng nơi phía chân trời.
Cô cũng rất lo mình liên luỵ đến Cố Tĩnh Trạch, bởi vì cuộc sống của cô quá khác so với Cố Tĩnh Trạch, cô còn rất nhiều thứ chưa hiểu rõ, rất mơ hồ.
Nhắm mắt lại thở dài một hơn, bước đi.
Lúc Cố Tĩnh Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315159/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.