Người ta thường nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu. Khi bạn yêu, bạn có thể trải qua những cung bậc cảm xúc thật ngọt ngào, bạn có thể tưởng tượng ra nhiều thứ, bạn có thể mộng mơ, bạn có thể không thực tế. Tuổi trẻ mà, ai cũng vậy, chúng ta luôn nhìn thấy màu hồng ở tương lai, cùng những hi vọng đẹp đẽ đến mức độ có lẽ chỉ trong ước mơ là xuất hiện. Lúc đó bạn hẹn hò, bạn trò chuyện, bạn nhung nhớ, bạn dành thời gian của mình cho người ấy, cũng có thể chơi bời với bạn bè, tự do quan tâm đến nhau, cũng tự do khiến người còn lại lo lắng, chẳng có gì ràng buộc bạn, cũng chẳng có gì có thể giam cầm bạn cả. Nhưng một khi đã tiến tới hôn nhân, tức là bạn đang tự đẩy mình vào một cái lồng giam chật chội.
Nghe qua thì có vẻ như rất hay, một mối quan hệ nghiêm túc tất nhiên sẽ đạt được cái kết như vậy, chỉ là bằng cách này hay cách khác, lúc đó khi có thêm một phần nữa là trách nhiệm và gánh nặng, nó luôn khiến ta thấy ngột ngạt và sợ hãi. Trước kia phải căn thời gian để nói chuyện, căn thời gian để gặp nhau, cũng căn thời gian để giận dỗi. Mà giờ, sau khi ký vào tờ giấy đăng kí kết hôn, bạn có nhiều thêm những nỗi lo cơm áo gạo tiền, thêm nữa là lúc nào cũng nhìn thấy đối phương, nhanh chóng có thể khiến cho tình cảm bị biến chất. Có rất nhiều cặp vợ chồng không thể duy trì nổi trạng thái nồng ấm như ban đầu mà dần dần tan rã, có những người lại ham thích muốn nếm thử chất độc hôn nhân một lần. Nói chung, tất cả chỉ là do lựa chọn của mỗi người, không ai có quyền cấm hoặc cản, chọn đúng thì bạn hạnh phúc, chọn sai thì ôi thôi xong.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.