Tục ngữ có câu, sự hiếu kỳ làm chết con mèo. Thần Vũ lần mò tìm được Hách Liên Kỳ với hy vọng hỏi rõ động cơ mà Kỉ Hằng Hi muốn cô mặc áo cưới. Người bình thường sẽ không yêu cầu loại chuyện này, đúng là rất kỳ quái.
- Cho nên anh ta không nói với cô bất cứ điều gì? – trong văn phòng, ánh mắt Hách Liên Kỳ lóe sáng.
- Không nói cái gì cả. – Thần Vũ lắc đầu.
Cô không muốn so đo với anh vụ ở nhà hàng Khắc Tước, coi đó như một kinh nghiệm vui vẻ. Dù sao thì cô cũng không bị tổn thất, hiện tại cô muốn biết được lý do Kỉ Hằng Hi yêu cầu cô mặc áo cưới. Cô vốn là một cô bé rất tò mò, qua một đêm thì cô càng nghĩ càng muốn biết nhiều hơn.
- Cô từ chối anh ta, nhất định là anh ta rất khổ sở. – Hách Liên Kỳ hình như rất hứng thú với sự phản ứng của anh bạn kia. Ít nhất là anh ta có phản ứng, anh ta sẽ còn đi tìm Lục Thần Vũ, điều này chứng minh sẽ có rất nhiều chuyện thay đổi.
- Khổ sở? – Thần Vũ cố gắng hồi tưởng lại biểu hiện của Kỉ Hằng Hi lúc rời đi, và sau đó nghiêm túc nói với Hách Liên Kỳ. – Tôi nghĩ không phải là anh ta khổ sở đâu, chính xác là anh ta nổi giận, giận vì không thể lay chuyển được tôi.
Hách Liên Kỳ bị cô chọc cười:
- Mặc kệ thế nào, cô làm cho anh ta khó chịu, đó là sự thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-muon-bi-mat-cai-tao-anh/2061276/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.