Em, một người phụ nữ, có thể dè dặt hơn chút được không?
Câu nói này được phát lại vô tận, từng chữ như đang tố cáo cô đã háo sắc đến mức nào.
Thư Dư không kìm được sắc mặt, hoảng hốt muốn đẩy người ra, nhưng lần đầu tiên cô không đẩy ra, càng tức giận hơn, người đàn ông này có phải đang biểu diễn cho cô cái gì gọi là sự vững chắc, kiên định không lung lây trong cuộc sống không hả?
Anh không thể thuận theo mình một lần hả?
Đẩy ra không được, cô dứt khoát không cố gắng nữa, nghiêm mặt nói: "Từ nay về sau, cho dù anh, anh, Phó Tây Từ, không mặc gì, cho dù khỏa thân đứng ở trước mặt em, em cũng chẳng thèm nhìn cái nữa đâu!” Cô chỉ nhìn thoáng qua thôi, dù sao thì dáng người và khuôn mặt quả nhiên là đỉnh cao.
“Em sẽ cho anh thấy thế nào là trái tim như nước tĩnh lặng!”
Những người không biết sự tình sẽ nghĩ giọng điệu này là một số từ khó nghe.
Cô thực sự rất tức giận và bối rối, đó là lý do tại sao cô cảm thấy những lời như vậy có tác dụng răn đe.
Phó Tây Từ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của Thư Dư, đỏ đến mức có thể ném vào đèn tín hiệu, anh không biết là đó vì xấu hổ hay tức giận, hay là cả hai.
Nếu không phải không khí không cho phép, anh rất muốn chọc nó, không biết liệu có phải khí tức sẽ xì ra không.
Phó Tây Từ vẫn duy trì hình tượng liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354673/chuong-35.html